Chương trước
Chương sau

Chương 1677
 
“Vì sao lại giúp Bùi Dật Duy?” Dương Tầm Chiêu nhìn cô, vẻ mặt rất nghiêm túc, rõ ràng là anh rất nghiêm túc khi nói với cô về chuyện này.
 
“Hả?” Hàn Nhã Thanh nghe anh nói vậy thì lại có hơi hoang mang, không kịp phản ứng lại.
 
Đương nhiên phản ứng của Hàn Nhã Thanh vẫn rất nhanh, lập tức hiểu ngay: “Cho nên là, anh tức giận vì chuyện này à?”
 
Khóe môi Dương Tầm Chiêu hơi mím lại không nói gì cả, đương nhiên sự im lặng lúc này cũng chính là thừa nhận.
 
“Có đáng không hả?” Hàn Nhã Thanh không nhịn nổi cười nữa, anh thực sự tức giận vì chuyện của Bùi Dật Duy sao, còn khiến bản thân tức giận tới mức đó nữa, có đáng không chứ?
 
“Sao lại không đáng chứ, em giúp anh ta hết sức mình như vậy. Không những giúp anh ta, mà còn muốn quản lý công ty giúp anh ta nữa.” Sắc mặt cậu ba Dương trầm xuống rõ rệt, sao lại không đáng chứ?
 
Anh cảm thấy đây là một vấn đề rất nghiêm trọng.
 
“Bây giờ anh ta xảy ra chuyện như vậy, là bạn bè, em không thể mặc kệ được…” Hàn Nhã Thanh nhận thấy được cậu ba Dương thực sự tức giận rồi, đúng thật là đang ghen. Nhưng Bùi Dật Duy xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, Liễu Ảnh còn gọi điện cho cô, cô không thể mặc kệ được.
 
Nếu như cô không đứng ra giải quyết, có khi chuyện giữa Bùi Dật Duy và Bùi Doanh đã bị lộ ra ngoài rồi.
 
Chuyện đó không thể nào để lộ ra ngoài được, chắc chắn sẽ hủy hoại Bùi Dật Duy.
 
“Bạn bè? Hai người là bạn bè gì? Em với anh ta là bạn à?” Cậu ba Dương lại thẳng thừng ngắt lời cô, lúc này có thể nghe ra được sự lạnh lùng rất rõ ràng trong giọng nói của anh.
 
Hàn Nhã Thanh nghẹn lời, nhất thời không biết nên trả lời câu hỏi này của Dương Tầm Chiêu như thế nào nữa.
 
Cô và Bùi Dật Duy là bạn sao?
 
Trước đây cô từng yêu đương với Bùi Dật Duy nhưng bây giờ đã chia tay rồi, đã kết thúc rồi, lần trước cô cũng đã nói rõ ràng với Bùi Dật Duy.
 
Cũng có lúc Bùi Dật Duy sẽ hơi cố chấp, nhưng cũng không phải kiểu người có đánh chết vẫn phải quấn chặt lấy. Từ đó về sau, Bùi Dật Duy đã không còn liên lạc với cô nữa.
 
Đương nhiên, vốn dĩ cô cũng không có ý định có quan hệ gì với Bùi Dật Duy nữa. Nhưng bây giờ Bùi Dật Duy xảy ra chuyện như vậy, lẽ nào cô thực sự chỉ nhìn mà mặc kệ ư?
 
“Sao không nói gì? Câu hỏi này rất khó trả lời sao?” Dương Tầm Chiêu nhìn cô, đôi mắt hơi híp lại, một vấn đề đơn giản như vậy mà cô cũng cần phải suy nghĩ lâu như thế sao?
 
Hay là thực ra trong lòng cô vẫn còn có ý với Bùi Dật Duy?
 
“Không khó trả lời, bây giờ em với anh ta cũng không tính là bạn bè. Nhưng anh ta xảy ra chuyện như vậy, em không thể nào đứng nhìn mà không làm gì được.” Hàn Nhã Thanh vẫn luôn không tin chuyện người yêu chia tay rồi vẫn còn có thể làm bạn cho lắm, nhưng người yêu chia tay rồi cũng không đến mức trở thành kẻ thù, huống hồ chuyện giữa cô và Bùi Dật Duy cũng có hơi phức tạp.
 
Giữa cô và Bùi Dật Duy không thể nói được là ai sai ai đúng, bây giờ cô cũng chẳng oán hận gì. Cho nên Bùi Dật Duy xảy ra chuyện, cô muốn giúp đỡ một chút, cô cảm thấy đây là chuyện rất bình thường.
 
“Anh ta là mối tình đầu của em.” Rõ ràng là Dương Tầm Chiêu khá vừa lòng với câu trả lời này của cô, nhưng về cái chuyện mối tình đầu này, cậu ba Dương vẫn khó có thể nào dễ dàng bỏ qua như vậy được.
 
Hàn Nhã Thanh sửng sốt, đôi mắt nhìn anh không nhịn được mà chớp chớp, sao tự dưng còn lôi cả vấn đề mối tình đầu vào nữa?
 
Nhưng Bùi Dật Duy đúng thật là mối tình đầu của cô, dù sao thì từ nhỏ cô cũng luôn đóng vai xấu xí, những người khác đều tránh né cô, đương nhiên không có người đàn ông nào yêu cô. Tất nhiên là trước khi ở bên Bùi Dật Duy cô cũng chưa bao giờ có suy nghĩ đó, về mặt tình cảm, cô vẫn luôn ngây ngô như vậy.
 
Nhưng lúc này cậu ba Dương cố tình nhắc tới chuyện mối tình đầu với cô là có ý gì.
 
“Thì sao?” Hàn Nhã Thanh nhìn anh, trong mắt còn có chút nghi hoặc.
 
“Người ta phụ nữ đều khắc cốt ghi tâm về mối tình đầu của mình, đều rất khó quên đi.” Rõ ràng đây chính là điều mà cậu ba Dương để ý nhất. Bùi Dật Duy là mối tình đầu của cô, có khi nào cô mãi mãi cũng không quên được Bùi Dật Duy không?
 
Hàn Nhã Thanh sững cả người, còn có câu nói này hả? Sao cô không biết vậy?
 
Mối tình đầu khác mối tình thứ hai à?
 
Không phải đều là yêu đương sao?
 
Vì sao mà lần đầu thì nhất định phải khắc cốt ghi tâm?
 
“Cho nên, em vẫn còn chưa quên Bùi Dật Duy đúng không?” Dương Tầm Chiêu thấy cô không trả lời, ngược lại còn sững sờ ra đó. Cõi lòng cậu ba Dương nặng nề, vẻ mặt cũng lạnh lùng âm trầm rõ rệt.
 
Cho nên, cô ấy vẫn mãi không quên Bùi Dật Duy ư? Cho nên anh ta xảy ra chuyện, cô liền cố gắng hết sức giúp đỡ anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.