Hàn Nhã Thanh bình tĩnh nói: “Vũ Kỳ, Minh Hạo, các con ngắt điện thoại đi, chúng ta gọi video.”
Đường Minh Hạo đáp “vâng” một tiếng.
Mặc Thành ngắt điện thoại, anh ta không gọi cho Hàn Nhã Thanh, Đường Minh Hạo chủ động lấy điện thoại ra gọi video cho Hàn Nhã Thanh, phía bên kia nghe máy rất nhanh, Đường Minh Hạo nhìn thấy ngay vẻ sốt sắng của Hàn Nhã Thanh, nhận thấy hốc mắt cô đã đỏ hoe.
Đường Minh Hạo hối hận, rõ ràng nói với Hàn Nhã Thanh từ đầu là xong, sao phải giận dỗi với Mặc Thành làm gì cơ chứ? Đường Minh Hạo có thể tưởng tượng được Hàn Nhã Thanh lo lắng đến nhường nào, thâm tâm cậu lại càng thêm khó chịu và áy náy.
Đường Minh Hạo hối hận, đáng lẽ nên chủ động nói với mẹ chuyện cậu bé và em gái đi chơi với Mặc Thành chứ không phải để mẹ tự phát hiện ra.
Dù sao thì trong suy nghĩ của Hàn Nhã Thanh, cậu bé đi đến gặp ông mà, đột nhiên lại ở cùng một người đàn ông lạ, sao mẹ có thể không lo lắng chứ? Hơn nữa nghe họ nói chuyện, tuy giữa hai người không có mâu thuẫn, nhưng quan hệ cũng không được tốt cho lắm, không có quá nhiều tin tưởng, sao cậu bé có thể cố ý gây hiểu nhầm chứ?
Đường Minh Hạo thấy khó chịu trong lòng, giọng nói rầu rĩ: “Mẹ ơi, bọn con không sao.” Đường Minh Hạo cầm điện thoại, nói với Hàn Nhã Thanh.
Đường Vũ Kỳ ở bên cạnh nói: “Mẹ ơi, con và anh ra ngoài chơi, chú Mặc Thành đi cùng ạ.”
Hàn Nhã Thanh lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867553/chuong-1638.html