Tư Đồ Không vẫn đang cố tình đi tới, chậm rãi khom người.
Để tránh né anh ta mà cô phải bất lực ngả ra sau, gần như sắp nằm xuống giường...!
“Anh muốn làm gì!” Liễu Ảnh có cảm giác không đỡ nổi cơ thể của mình nữa.
Vào lúc sắp sửa ngã xuống mới kịp phản ứng lại, cô đẩy mạnh Tư Đồ Không ra, nhưng ngược lại còn bị anh ta túm lấy cổ tay, đè lên giường.
Tim Liễu Ảnh thoáng chốc như muốn nhảy ra ngoài, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Vốn dĩ Tư Đồ Không chỉ muốn hù dọa cô
một chút thôi, nào ngờ nhìn thấy lông ngực cô phập phông trước mắt lại khiến anh ta dần mất kiểm soát, muốn nhiều hơn nữa!
“Tư Đồ Không!” Liễu Ảnh tức đến nghẹn lời.
Tư Đồ Không hơi nghiêng đầu, di chuyển tâm mắt, lấy lại bình tĩnh, mới ừ một tiếng.
“Anh tránh ra!” Liễu Ảnh không thích hành động này một chút nào.
Giờ đây cô giống như cá thịt, còn Tư Đồ Không là dao thớt, phận cá nằm trên thớt thì còn có thể làm gì được.
Vả lại, tư thế này quá nguy hiểm, Tư Đồ Không chỉ cần cúi đầu xuống là có thể hôn
lên môi cô.
Khoảng cách gần như vậy, không có cảm giác an toàn chút nào.
“Sao anh phải tránh ra?” Tư Đồ Không nhìn gò má ửng đỏ lên của cô, nở một nụ cười cợt nhả.
Dáng vẻ bây giờ của Liễu Ảnh khiến anh ta cảm thấy vô cùng thích thú.
Trong trái tim, ánh mắt cô toàn là anh ta, cũng chỉ có thể nghĩ về anh ta.
Liễu Ảnh tức điên mà không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867531/chuong-1616.html