Quả thực, Hàn Nhã Thanh đã tính toán hết mọi việc rồi, chuyện này không cần cô phải tốn sức.
Hàn Nhã Thanh cảm thấy sáng kiến này của mình thật sự rất tuyệt vời!
Hơn nữa, dù sao thì bây giờ Trịnh Hùng vẫn là người của Quỷ Vực Chi Thành.
Nếu cô đối phó với anh ta chỉ sợ bên phía Quỷ Vực Chi Thành sẽ không vui.
Vì thế, để Thành thiếu chủ giải quyết chuyện của Trịnh Hùng là quá hợp lý.
“Vậy chúng ta làm thế nào mới có thể liên lạc với Thành thiếu chủ?” Liễu Ảnh chớp mắt, cảm thấy chuyện này nghe có vẻ hơi mơ hồ.
“Ừ, muốn liên lạc với vị Thành thiếu chủ này cũng không phải không có cách.” Hàn Nhã Thanh mỉm cười, cô thực sự đã nghĩ ra được một cách có thể liên hệ được với vị Thành thiếu chủ này.
Ngày ấy ở bệnh viện, người đó đã để lại số điện thoại cho cô, nhìn có vẻ tình cờ nhưng rõ ràng là cố ý.
Hàn Nhã Thanh vốn chẳng quan tâm lắm, không ngờ lúc này nó lại có tác dụng.
“Để tớ gọi thử xem.” Về tình hình hôm đó ở bệnh viện, Hàn Nhã Thanh chỉ suy đoán họ là người của Quỷ Vực Chi Thành mà thôi, thật ra vẫn chưa đi đến kết luận cuối cùng, nhưng mà Hàn Nhã Thanh cảm thấy có lẽ sẽ không nhầm đâu.
Tất nhiên, lần này cô gọi cũng có thể xác định người kia có phải là người của Quỷ Vực Chi Thành hay không.
“Cậu có số điện thoại của Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành sao?” Liễu Ảnh một lần nữa phải kinh ngạc: “Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867505/chuong-1590.html