Đồ ở trung tâm thương mại Ngân Lạc rất đắt đỏ, cô sẽ không đến đó để mua sắm.
Thực ra thường ngày cô cũng rất ít khi đi mua sắm.
Tại sao hôm nay cô lại đột nhiên tới trung tâm thương mại Ngân Lạc?
Tư Đồ Không hơi lấy làm lạ, nhưng chỉ cần không đi tìm Bùi Dật Duy là tốt rồi.
Chỉ cần không đi gặp Bùi Dật Duy, những chuyện khác cô muốn như thế nào cũng được.
Dù cô có mua sập cả trung tâm thương mại Ngân Lạc cũng không thành vấn đề.
“Đúng rồi ạ, sáng nay, vừa ra đến ngoài là cô Liễu bắt xe đi thẳng tới trung tâm thương mại Ngân Lạc, sau đó, đi vào một cửa hàng bán nội y trên tầng ba, khoảng hai mươi phút sau mới đi ra.” Lưu Trung Nam vẫn luôn đợi ở bên ngoài.
Tuy không nghe ngóng được tình hình ở bên trong, nhưng thời gian như thế nào thì anh ta nắm rất rõ.
“Lúc cô Liễu đi ra cũng không thấy mua sắm gì, nhưng trông tâm trạng của cô ấy không được ổn cho lắm.” Lúc đó, Lưu Trung Nam nhận ra tâm trạng của Liễu Ảnh hơi bất ổn nhưng anh ta không nghĩ ngợi gì nhiều.
Dù sao, cũng chỉ là đi dạo trong một cửa hàng mà thôi.
Hơn nữa còn là cửa hàng đồ nữ, có thể có chuyện gì được cơ chứ.
Thế nhưng, Lưu Trung Nam để ý thấy lúc đi ra khỏi trung tâm thương mại, cảm xúc của Liễu Ảnh càng trở nên bất ổn hơn, nhất là lúc gọi điện thoại.
Đây chính là lý do mà Lưu Trung Nam gọi điện báo cáo với Tư Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867489/chuong-1574.html