Chương trước
Chương sau


“Anh làm sao vậy? Cơ thể không thoải mái sao?” Mãi một lúc sau Liễu Ảnh mới hoàn hồn lại được, giọng nói khàn đi mấy phần, sao anh ta lại hành hạ mình thành ra thế này chứ?
Lần trước lúc Liễu Ảnh đi thăm anh ta ở bệnh viện, tình hình của anh ta còn ổn hơn so với bây giờ.
“Không sao.
” Bùi Dật Duy ngẩng đầu lên nhìn về phía Liễu Ảnh, khóe miệng hơi cong lên, chắc là anh ta muốn cười nhưng cuối cùng cười không nổi, không biết là do không có sức lực hay không có tâm trạng để cười.
“Sắc mặt của anh hôm nay nhìn rất tệ.

” Liễu Ảnh biết anh ta không muốn nói nhưng hiện giờ dáng vẻ này của anh ta thật sự quá tệ hại: “Tôi đưa anh tới bệnh viện khám nhé?”
Liễu Ảnh thật sự rất lo một lát nữa anh ta đột nhiên ngất đi, cô ta thấy bây giờ mọi chuyện cứ để sang một bên đã, anh ta cần đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe trước.
“Cơ thể tôi không sao, em không cần phải lo lắng đâu.
” Khóe miệng của Bùi Dật Duy vừa cong lên một chút rồi lại để về vị trí cũ, anh ta nói cũng nhỏ và chậm, tình hình sức khỏe hiện giờ của anh ta thật sự là rất không ổn.
Vốn dĩ anh ta vẫn chưa hồi phục xong, tối hôm qua lại bị Bùi Doanh hạ thuốc, trải qua một chuyện như vậy, thể lực của anh ta hoàn toàn đã cạn kiệt, lại thêm việc một ngày một đêm vẫn chưa nghỉ ngơi, anh ta cũng cảm thấy mình sắp không chịu được nữa.
Nhưng trước khi anh ta ngã xuống, những việc anh ta cần làm đều đã làm xong.
“Nhưng thật sự trông anh rất không ổn.
” Lông mày Liễu Ảnh hơi cau lại, cô ta không biết đã xảy ra chuyện gì khiến Bùi Dật Duy hành hạ bản thân mình như vậy.
Cho dù anh ta thế nào thì cũng nên quý trọng sức khỏe của mình chứ?
“Tình hình cơ thể tôi thế nào tự tôi hiểu rõ.
Em ngồi xuống trước đi, có mấy chuyện tôi cần em giúp đỡ.

” Bùi Dật Duy hiểu rõ tình trạng cơ thể của mình nhưng anh ta không hề quan tâm, kể cả bây giờ có ngất xỉu ra đây thì anh ta cũng không quan tâm.
Liễu Ảnh thấy thái độ anh ta kiên quyết như vậy, trong lòng mặc dù cũng lo lắng nhưng cũng không nói nhiều nữa rồi ngồi xuống theo ý của anh ta.
Liễu Ảnh biết Bùi Dật Duy là người công tư phân minh, sẽ không đổ sai lầm của đời trước lên người của Hàn Nhã Thanh.
Bùi Dật Duy cũng không vì chuyện của ba mình mà giảm bớt tình cảm nào dành cho Hàn Nhã Thanh.
Nhưng cô ta không thể ngờ được Bùi Dật Duy lại chuyển hết số cổ phần trong công ty của mình cho Hàn Nhã Thanh.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến Bùi Dật Duy đưa ra quyết định như vậy.
“Những chuyện khác em không cần quan tâm, về các thủ tục chuyển nhượng tôi đã để là số điện thoại của em, đến lúc đó liên hệ giúp tôi với Nhã Thanh.
” Bùi Dật Duy không muốn nói những chuyện khác với Liễu Ảnh, những chuyện đó anh ta không muốn bất cứ ai biết, càng không muốn để Hàn Nhã Thanh biết.
Nếu như Liễu Ảnh biết thì nhất định Hàn Nhã Thanh cũng biết.

“Vì sao anh lại làm như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu anh không nói rõ ràng với tôi, tôi sẽ không giúp anh chuyện này đâu.
” Liễu Ảnh thấy dáng vẻ yếu ớt này của Bùi Dật Duy, nghe xong những gì anh ta nói, cảm giác đây như những lời dặn dò trước khi chết, cảm giác này thật sự không hay chút nào.
Bùi Dật Duy hơi mím môi lại, im lặng không nói gì.
“Anh không nói cho tôi biết tới lúc đó làm sao tôi nói được với Nhã Thanh, tính cách Nhã Thanh thế nào chắc anh cũng rõ.
Nếu anh không nói rõ chuyện này cho cô ấy biết, cô ấy sẽ không nhận bất cứ thứ gì của anh đâu.
” Liễu Ảnh nhìn anh ta mím môi không nói gì, trong lòng cũng hơi sốt ruột nhưng cũng may cô ta biết được điểm yếu của anh ta ở đâu.
Bùi Dật Duy khẽ hít vào một hơi, thực ra anh ta cũng biết chuyện này không thể giấu được, dù sao giết người cũng là chuyện lớn, hơn nữa anh ta cũng chuẩn bị đi đầu thú, đến lúc đó nhất định là không giấu được.
.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.