“Nếu bà cụ Đường đi cùng Vũ Kỳ, chuyện đó sợ là không dễ giải thích, sợ sẽ có phiền phức.
” Vui vẻ vừa rồi của quản gia Trọng đã hoàn toàn biến mất, ông ta phát hiện vừa rồi mình vui vẻ thật sự hơi sớm.
“Ngày mai, cháu sẽ kêu anh trai đi cùng cháu, để anh đi với cháu, bà cố sẽ đồng ý.
” Lúc quản gia Trọng đang ảo não nôn nóng, tin nhắn của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lại gửi tới.
“Anh trai? Anh trai của bé cưng Vũ Kỳ?” Con ngươi quản gia Trọng lập tức mở to: “Hai bé cưng là long phượng thai, cho nên anh trai cũng năm tuổi, hai đứa bé có thể cùng ra ngoài?”
Một đứa không thể một mình ra ngoài, hai đứa bé năm tuổi thì có thể sao?
Không phải đều là trẻ con năm tuổi sao?
Người nhà họ Đường có thể yên tâm?
“Thành chủ, bé cưng Vũ Kỳ nói thật sao?” Quản gia Trọng cứ cảm thấy chuyện này có chút không đúng lắm, ông ta cảm thấy nhà họ Đường không thể nào thả hai đứa bé ra ngoài, ít nhất hẳn cũng có một người lớn đi cùng.
“Chú yên tâm, ngày mai cháu kêu tài xế Tiểu Lưu đưa cháu và anh trai đi, tài xế Tiểu Lưu sẽ không nói cho bà cố biết, vừa nãy cháu đã nói với anh trai rồi, anh trai đã đồng ý rồi.
” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ làm việc rất có kế hoạch, rõ ràng đều đã tính toán xong xuôi.
“Thì ra là vậy, bé cưng Vũ Kỳ thật quá lanh lợi.
” Quản gia Trọng xem như thở phào một hơi, ông ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867452/chuong-1537.html