“Thành chủ, lúc nãy đứa bé đó đã để lại phương thức liên lạc cho người, chờ một lát nữa tôi tạo cho người một tài khoản, sau đó người đã có thể liên lạc với cô bé.
Đến lúc đó, xem xem cô bé có ra hay không, dù sao thì chúng ta phải tôn trọng quyết định của cô bé, nhận được sự đồng ý của cô bé, cô bé chấp nhận thì chúng ta mới làm, chỉ cần cô bé có nửa điểm không tình nguyện thì chúng ta không thể miễn cưỡng cô bé.”
“Để nói sau đi.” Trương Minh Hoàng cũng không trực tiếp đồng ý đề nghị của quản gia Trọng, ông ta thật sự thích đứa bé ấy, cho nên ông ta không muốn có bất kỳ mục đích không tốt gì đối với đứa bé ấy.
Thật ra thì bây giờ ông ta cảm thấy có làm xét nghiệm ADN hay không thì cũng không đáng kể, ông ta thích đứa nhỏ đó, ông ta biết ông ta đối với Đường Thấm Nhi cũng là đặc biệt, ông ta cảm thấy như vậy là đã đủ rồi, có phải là con gái của ông ta thật không, chuyện này cũng không còn quan trọng.
Nhưng mà Trương Minh Hoàng lại hiểu rõ một chuyện, nếu như không đưa ra quyết định cuối cùng, nếu như không thể chứng minh Đường Thấm Nhi là con gái của ông ta, nếu như không thể chứng minh đứa nhỏ đó có quan hệ với ông ta.
Thế thì ông ta muốn gặp Đường Thấm Nhi, ông ta muốn gặp đứa nhỏ đó đều là chuyện khó khăn.
Mà Trương Minh Hoàng lại muốn gặp bọn họ, rất muốn gặp bọn họ.
"Được, vậy trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867450/chuong-1535.html