“Mẹ của cháu thật sự đã dạy cháu đó chú, cháu hiểu hết, chú yên tâm đi, cháu sẽ không để cho người xấu có cơ hội làm tổn thương cháu đâu.
” Sau khi Đường Vũ Kỳ nói lần lượt xong thì lại đưa ra lời tổng kết, lúc nói lời này, Đường Vũ Kỳ vô cùng tự tin.
“Mẹ của cháu dạy cháu rất tốt.
” Trương Minh Hoàng nhịn không được mà bật cười, đứa nhỏ này rất thông minh, cũng rất đáng yêu, thật sự càng nhìn càng để cho người ta yêu thích.
Nhưng mà phụ huynh của đứa nhỏ này dạy bảo cũng rất tốt, ngoan ngoãn, lễ phép, hơn nữa còn biết bảo vệ mình.
“Đương nhiên rồi, mẹ của cháu rất lợi hại.
” Nói đến mẹ, trong giọng nói của Đường Vũ Kỳ đều tràn đầy sự kiêu ngạo: “Mẹ của cháu là người mẹ lợi hại nhất trên thế giới này, cũng là người mẹ xinh đẹp nhất.
”
“Ừm.
” Trương Minh Hoàng mỉm cười gật đầu, chắc là trong mắt của mỗi đứa nhỏ, ba và mẹ của nó đều là người tốt nhất trên đời này.
“Cho nên không phải là cháu không biết tự bảo vệ mình, cũng không phải là cháu không biết tránh né nguy hiểm, mà là bởi vì cháu biết chú không phải là người xấu, biết chú sẽ không làm tổn thương cháu, cho nên cháu mới đến đây.
” Mặc dù bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rất hoạt bát, nhưng mà cũng không phải là người có tính tình thô lỗ, hơn nữa, từ nhỏ Đường Vũ Kỳ đã ở bên cạnh Hàn Nhã Thanh, tính cảnh giác và ý thức nguy hiểm cũng rất cao.
“Tại sao vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867441/chuong-1526.html