Sau khi nghe thấy lời nói của Lương, ông ta chỉ cảm thấy lòng mình siết chặt, ngột ngạt khó chịu, trong lúc nhất thời dường như nó làm cho ông ta thở không ra hơi.
Ông ta là một người thông minh như thế, mà giờ phút này Lương đã nói rất rõ ràng nhưng mà ông ta lại cảm thấy mình nghe không hiểu, hoặc là không phải do ông ta nghe không hiểu, mà là ông ta không muốn hiểu.
Lương ngây người, hoàn toàn sợ đến ngây người, lúc nãy ông ta nói còn chưa đủ rõ ràng à? Thành chủ thông minh tuyệt đỉnh như vậy mà còn hỏi ông ta, là có ý gì chứ?
Tình huống gì vậy, có ai có thể nói cho ông ta biết có tình huống gì không?
Lúc này quản gia Trọng đứng ở bên cạnh nghe thấy như vậy thì có hơi mơ màng, thành chủ hỏi như vậy là có ý gì?
Rốt cuộc là Lương nói với thành chủ như thế nào, Lương nói như thế nào mà thành chủ lại hỏi như vậy?
Quản gia Trọng nhìn thấy rõ tay cầm điện thoại di động của thành chủ nhà mình đang không ngừng nắm chặt lại, hơn nữa hình như là còn đang run rẩy, mà lúc này thành chủ cũng không cố gắng kiềm chế sắc mặt, nhưng mà ông ta lại không thể phân biệt rõ biểu cảm trên mặt của thành chủ là cái gì.
Cho nên rốt cuộc là tình huống gì vậy chứ?
Lúc này trong lòng của quản gia Trọng có quá nhiều nghi hoặc, nhưng mà quản gia Trọng cũng không hỏi.
“Thành chủ, kết quả xét nghiệm ADN hiển thị không, nói cách khác, ông với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867412/chuong-1500.html