Chương trước
Chương sau


Khóe môi Tiểu Cửu mấp máy, nhìn thấy Thành thiếu chủ như vậy, cuối cùng cô ta cũng không khuyên anh ta nữa, cô ta biết bây giờ cô ta có nói gì thì Thành thiếu chủ cũng sẽ không nghe, nên có nói cũng vô dụng.
"Nếu cô ấy là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng ta thì tại sao kết quả xét nghiệm ADN lại là 0%? Kết quả xét nghiệm ADN đang ở trước mặt chúng ta, rốt cuộc là đã sai ở đâu chứ?" Cậu Hàn không phản đối quan điểm của Thành thiếu chủ, có thể thấy cậu Hàn cũng đồng tình với Thành thiếu chủ.
“Nếu giống như ý Thành thiếu chủ nói, vậy thì chỉ có một khả năng, đó là thứ các người lấy được không phải là tóc của cô Đường.” Rốt cuộc, chú Lương cũng không nhịn được nữa, ông ta khách quan bổ sung một câu.
"Đương nhiên, cá nhân tôi cho rằng cách nghĩ của Thành thiếu chủ không chuẩn xác lắm.
Theo tình hình bây giờ mà nói thì khả năng cô Đường là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành không lớn.
Dù sao thì đồ mà Tiểu Cửu và Hàn đem về không thể nào xảy ra nhầm lẫn được.
Lúc đó Tiểu Cửu và Hàn đều đang nhìn chằm chằm cô Đường, họ đã tận mắt nhìn thấy tóc bị kéo ra trên đầu cô Đường.

Cho nên khả năng không phải tóc của cô Đường là không lớn.” Chú Lương biết Thành thiếu chủ không muốn chấp nhận kết quả này, chú Lương cũng biết Thành thiếu chủ là một người tính khí bướng bỉnh, nhưng có một số chuyện ông ta không thể không nói được.
Chú Lương cảm thấy chuyện này nên kết thúc được rồi, bọn họ không nên tiếp tục lãng phí thời gian trên người cô Đường nữa, bọn họ phải mở rộng phạm vi để tìm công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
“Thành thiếu chủ, cậu nghĩ tôi nói đúng hay không?” Chú Lương không muốn Thành thiếu chủ tiếp tục náo loạn nữa, chú Lương thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không có ích lợi gì.
Thành thiếu chủ nheo mắt lại, khóe môi hơi mím lại, anh ta biết rất rõ năng lực của Tiểu Cửu và cậu Hàn, cả Tiểu Cửu và cậu Hàn đều nhìn chằm chằm như vậy thì khả năng sai sót gần như bằng không.
Đừng nói là hai người bọn họ cùng nhau theo dõi, cho dù là bất kỳ một người nào trong số họ thôi thì cũng không có khả năng sai sót được.
Nhiệm vụ mà Tiểu Cửu và cậu Hàn thực hiện chưa bao giờ xảy ra sai sót.
Cho nên, Thành thiếu chủ rất tin tưởng để Tiểu Cửu và cậu Hàn đi lấy tóc.
Nhưng bây giờ đi xét nghiệm ADN lại có kết quả như vậy, thiết bị không có vấn đề, cũng không phải thao tác có vấn đề, vậy xem ra chỉ có thể là có vấn đề ở mẫu xét nghiệm thôi.
Chẳng lẽ nói cọng tóc mà Tiểu Cửu và cậu Hàn mang về thật sự không phải của cô Đường?
Nhưng sao có thể?
Chuyện này căn bản không thể nào.
Thành thiếu chủ nhướng mắt nhìn cậu Hàn.
Cậu Hàn nhận ra ánh mắt của Thành thiếu chủ, anh ta lập tức nói: "Tôi có thể đảm bảo rằng tôi đã tận mắt nhìn thấy sợi tóc được kéo ra khỏi đầu cô Đường.
Tôi cũng có thể đảm bảo rằng tôi vẫn luôn trông chừng, tôi không thấy tóc bị hoán đổi.”
Cậu Hàn nói câu này rất tự tin, nhưng anh ta không có nói tuyệt đối, chỉ nói tận mắt nhìn thấy thôi.
Tất nhiên, cũng có thể tồn tại những tình huống mà anh ta chưa nhìn thấy, mặc dù khả năng này rất nhỏ, nhỏ đến mức không đáng kể.
Thành thiếu chủ lại đưa mắt nhìn Tiểu Cửu.
"Tôi cũng có thể đảm bảo, những gì tôi muốn nói cũng giống cậu Hàn, hơn nữa tôi còn tự tay nhận lấy sợi tóc từ tay cô Đường, cho nên chắc chắn không có vấn đề." Tiểu Cửu cũng đáp lại một câu.
"Vậy thì chỉ có khả năng cuối cùng, tóc là của cô Đường, nhưng không khớp với Thành chủ, cho nên cô Đường không phải là con gái của Thành chủ." Những lời như vậy, bọn họ không dám nói, bởi vì bọn họ không dám chọc giận Thành thiếu chủ, chỉ có chú Lương dám nói.
"Thành thiếu chủ, chúng ta phải đối mặt với thực tế."
Cậu Hàn và Tiểu Cửu vội vàng nhìn chú Lương, mặc dù hai người đều hiểu tình huống bây giờ quả thật là như vậy, nhưng có cần thiết phải nói ra bây giờ để kích động Thành thiếu chủ không.
“Thực tế?” Thành thiếu chủ lúc này mới hoàn toàn thu lại cơn tức giận, anh ta nhìn chú Lương, khóe môi kéo ra, giống như đang mỉm cười: “Lúc đầu, chú Lương nói với Thành chủ rằng cô Đường có thể là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, vậy chú có từng suy nghĩ đến thực tế chưa?”
Chú Lương khẽ mím môi, không lên tiếng, chuyện kia quả thực là lỗi của ông ta, trước đó đang đi xác nhận nên ông ta không báo cáo cho Thành chủ, trước khi mọi chuyện còn chưa xác nhận xong thì sao ông ta có thể nói với Thành chủ được.
Sau khi quản gia Trọng biết được tin tức thì ông ta đã nói cho Thành chủ, sau đó mới có những chuyện như sau này.
Nhưng mà lúc này chú Lương cũng không giải thích, bây giờ có nói gì cũng vô dụng.
“Ai cũng có thể sẽ mắc sai lầm, Tiểu Cửu cũng sẽ, Hàn cũng vậy, ai có thể bảo đảm hai người bọn họ sẽ không phạm sai lầm, tôi sẽ đi lấy một mẫu khác rồi làm giám định lại.” Thành thiếu chủ đã không còn kích động như vừa nãy, nhưng thái độ của anh ta vẫn không thay đổi.
Và ý của anh ta lúc này đã quá rõ ràng, anh ta cho rằng cọng tóc mà Tiểu Cửu và cậu Hàn mang về có thể không đúng nên phải lấy một mẫu khác của cô Đường.
"Thành thiếu chủ, cậu thà nghi ngờ năng lực của Tiểu Cửu và Hàn còn hơn tin tưởng bản kết quả này sao? Trước kia tôi và quản gia Trọng đã xác định cô Đường không phải là con gái của Thành chủ là bởi vì cô ấy là con của Hàn Trung Phương.
Năm đó lúc ở nhà họ Hàn đã từng làm xét nghiệm ADN, hơn nữa năm đó chính là mẹ của cô ấy đưa cô ấy đến nhà họ Hàn, nếu cô ấy là con của Thành chủ thì mẹ của cô ấy chắc chắc rõ rất, mẹ của cô ấy tuyệt đối sẽ không mang cô ấy về nhà họ Hàn.” Chú Lương không muốn Thành thiếu chủ lãng phí thời gian nữa, chú Lương rất chắc chắn về chuyện đó.
Sở dĩ chú Lương chắc chắn như vậy không chỉ vì năm đó Hàn Nhã Thanh về nhà họ Hàn đã từng xét nghiệm ADN, mà còn bởi vì mẹ của Hàn Nhã Thanh đã đích thân đưa Hàn Nhã Thanh trở về nhà họ Hàn.
Hàn Nhã Thanh là con gái của ai? Mẹ của Hàn Nhã Thanh là người biết rõ nhất.
Nếu mẹ của Hàn Nhã Thanh đưa cô về nhà họ Hàn thì chắc chắn cô không phải là con gái của Thành chủ.
Thành thiếu chủ nheo mắt lại, lần này anh ta không nói nữa, mặc dù anh ta không muốn chấp nhận kết quả này, nhưng những gì chú Lương nói quả thực có lý, nhưng anh ta không muốn thừa nhận, anh ta muốn làm lại lần cuối để xác nhận.
Thành thiếu chủ làm như vậy cũng không phải vì đang kích động, cũng không phải anh ta cứng đầu cứng cổ, chỉ là vì anh ta không muốn khiến Thành chủ thất vọng.
Hai mươi lăm năm qua, anh ta tận mắt nhìn thấy Thành chủ vẫn luôn đi tìm bà chủ, nhưng lại không có kết quả, anh ta hiểu rõ sự thống khổ của Thành chủ, một người giỏi giang như vậy, một người kiêu ngạo như vậy, nhưng hai mươi lăm năm qua lại luôn sống trong đau khổ.
Người kia là anh hùng của anh ta, thậm chí có thể nói là tín ngưỡng của anh ta, anh ta không muốn nhìn thấy ông ta đau khổ, anh ta muốn cho ông ta một tia hy vọng, anh ta hy vọng cuộc sống tương lai của ông ta có thể tươi sáng và ấm áp hơn một chút.

Mà anh ta thấy, cô Đường rất phù hợp với yêu cầu của anh ta.
Anh ta hi vọng cô Đường là con gái của Thành chủ, anh ta cũng biết Thành chủ cũng mong như vậy, cho nên anh ta không muốn để Thành chủ phải thất vọng, cho nên không thể kết thúc như vậy được.
Ít nhất anh ta cảm thấy chuyện này vẫn tồn tại một chút khúc mắt, vì vậy anh ta phải làm lại một lần cuối cùng.
Vì Thành chủ, vì người anh hùng trong lòng anh ta, anh ta không thể từ bỏ như vậy được.
Ông cụ bao năm qua đã quá đáng thương rồi!
Vì vậy, cho dù có một chút hy vọng nhỏ nhoi thôi thì anh ta cũng sẽ đấu tranh, cố gắng đảo ngược mọi chuyện.
“Lần này tôi sẽ tự mình đi lấy tóc, các người đừng nhúng tay vào.” Sắc mặc Thành thiếu chủ lúc này có chút nặng nề, nhưng lại bình tĩnh đến mức khiến người ta không nhìn ra được quá nhiều cảm xúc, chỉ sợ lúc này anh ta đang kìm chế trước mặt mọi người mà thôi.
“Cần giúp thì cứ nói, tôi đảm bảo sẽ có mặt ngay.” Cậu Hàn tuy rằng không nhiều lời, nhưng ý tứ rất rõ ràng, anh ta ủng hộ Thành thiếu chủ.
Theo lý mà nói thì Thành thiếu chủ làm như vậy là vì nghi ngờ anh ta, nhưng cậu Hàn lại không hề bất mãn, những gì Thành thiếu chủ nói vừa rồi rất đúng, ai cũng có thể phạm phải sai lầm, anh ta cũng vậy.
Anh ta đã tận mắt nhìn thấy năng lực của cô Đường, cho nên anh ta cảm thấy nếu cô Đường muốn động tay động chân thì anh ta và Tiểu Cửu sẽ không phát hiện ra.
Anh ta thậm chí còn cảm thấy bọn họ lấy được tóc của cô Đường quá dễ dàng.
Điều này có vẻ không phù hợp với tính cách của cô Đường lắm, vì vậy anh ta cho rằng khả năng cô Đường đã đổi tóc của mình là rất lớn.
Vì vậy, anh ta rất ủng hộ Thành thiếu chủ điều tra lại, nhưng anh ta nghĩ Thành thiếu chủ sẽ khó có thể thành công lấy được mẫu tóc của cô Đường, bởi vì cô Đường thật sự không phải là người dễ đối phó.
Tuy rằng anh ta cũng biết năng lực của Thành thiếu chủ, năng lực quản lý Quỷ Vực Chi Thành của Thành thiếu chủ không ai có thể nghi ngờ, nhưng anh ta vẫn cảm thấy Thành thiếu chủ có thể chưa chắc đã là đối thủ của cô Đường..


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.