Trương Minh Hoàng nghe Thành thiếu chủ thuật lại, mắt hơi híp lại: “Cầm súng chĩa vào người khác trong bệnh viện, trước kia ta từng dạy con như vậy à?”
“Chỉ hù dọa, hù dọa một chút thôi, trong cây súng không có đạn, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì, con muốn để cho cô ấy sợ hãi né tránh, sau đó Tiểu Cửu thừa cơ lấy được tóc! " Mặc Thành nghe thấy giọng điệu này của thành chủ, rõ ràng là anh ta nói chuyện không đủ sức, trong nháy mắt nhỏ hơn mấy phần.
“Với lại cô cả nhà họ Đường căn bản cũng đâu có bị dọa sợ đâu, cô cả nhà họ Đường nhìn thấy cậu Hàn cầm súng chĩa vào cô ấy, cô ấy còn cười với cậu Hàn nữa kìa.
” Lúc trước khi tiến hành kế hoạch, Thành thiếu chủ vẫn luôn chú ý, cho nên anh ta biết tất cả những chuyện xảy ra lúc đó.
Nói thật thì lúc đó anh ta rất bất ngờ, cho dù là anh ta nhìn thấy người khác cầm súng chĩa vào mình, chỉ sợ rằng anh ta cũng không bình tĩnh như vậy, còn cười với người ta, anh ta không trực tiếp giết người mới là lạ đó.
“Cho nên con bé không sợ thì con không sai nữa?” Trương Minh Hoàng lại nhìn Thành thiếu chủ, Thành thiếu chủ muốn nói nhưng mà lời lại nghẹn giữa yết hầu, không dám nói nữa.
“Thành chủ, Thành thiếu chủ làm việc rất có chừng mực, chắc chắn sẽ không làm tổn thương đến cô cả nhà họ Đường đâu.
” Quản gia Trọng có thể nhìn ra được thành chủ nhà mình hơi tức giận rồi, liền nhịn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867398/chuong-1486.html