Chương trước
Chương sau


Những năm qua Thanh Thanh phiêu bạt bên ngoài, còn nuôi hai đứa bé, chắc chắn chịu khổ không ít, chắc hẳn bình thường cũng rất bận rộn nên e là không có thời gian kiểm tra sức khỏe.
Thế nên ông ta nhất định phải bảo Thanh Thanh đi kiểm tra sức khỏe tổng quát!!
"Đồ ăn đều dọn lên cả rồi, đến ăn cơm đi." Bà cụ Đường gọi mọi người ăn cơm, Đường Vân Thành bèn ôm lấy Đường Vũ Kỳ đi đến, ngồi ở chỗ của ông ta.
Sau khi mọi người đều ngồi xuống, Đường Vân Thành nhìn sang Phạm My, vờ như tùy tiện hỏi: “Năm nay bà đi kiểm tra sức khỏe chưa?"
"Vẫn chưa, vẫn chưa đến ngày mà, nhưng sắp rồi, trong tháng này thôi." Phạm My hơi sửng sốt khi bị ông ta hỏi, không biết tại sao đột nhiên ông ta lại hỏi chuyện này, hơn nữa đến ngày kiểm tra sức khỏe hàng năm bà đều đi với ông ta, ông ta không thể không nhớ.
Trong lòng Phạm My nặng nề hơn, hiển nhiên mục đích của ông ta không phải là muốn hỏi vấn đề này, chắc hẳn ông ta có mục đích khác.
Nhưng rốt cuộc có mục đích gì? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng Phạm My không chắc chắn, nhưng vẫn phối hợp với Đường Vân Thành.
"Ừ, đến ngày nhớ đi kiểm tra, đừng quên đấy." Đường Vân Thành rất nghiêm túc dặn dò một câu.
Phạm My lại hơi bối rối, chuyện đi kiểm tra sức khỏe này bà ta đã quên lần nào chưa?
Lúc trẻ còn khỏe, đến khi lớn tuổi, bà ta sợ cơ thể mình có vấn đề nên kiểm tra sức khỏe hàng năm bà ta đều đi kiểm tra đúng hạn, hơn nữa còn kiểm tra rất đầy đủ.
"Biết rồi, không quên đâu." Tuy trong lòng Phạm My thắc mắc, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Cuộc trò chuyện thế này nghe ra thì rất bình thường, nên mọi người cũng không nghĩ nhiều, chỉ là ông cụ Đường ngẩng đầu nhìn Đường Vân Thành.
"Ừ." Đường Vân Thành gật đầu đáp lại, sau đó cầm chén cơm lên, gắp một đũa cải thìa, nhưng Đường Vân Thành cũng không ăn mà đột nhiên nhìn Hàn Nhã Thanh, dường như thình lình nghĩ đến chuyện này: “Hàng năm Thanh Thanh có đi kiểm tra sức khỏe không?"
Bàn tay cầm đũa của Phạm My bất giác cứng lại, bởi vì chuyện mà bà ta vẫn lo lắng trong lòng đã xảy ra, thế nên lúc này nghe câu hỏi này của Đường Vân Thành, trong lòng bỗng kinh hãi.
Chẳng lẽ? Chẳng lẽ là sức khỏe của Thanh Thanh có vấn đề gì sao?
Nhưng nếu sức khỏe của Thanh Thanh có vấn đề gì thì Đường Vân Thành không thể nào biết trước.
Phạm My cảm thấy câu hỏi này của Đường Vân Thành hơi lạ.
"Dạ, năm trước đi kiểm tra nhưng năm ngoái thì không, năm nay cũng chưa làm." Hàn Nhã Thanh đang ăn cơm, nghe thấy câu hỏi của Đường Vân Thành thì sững ra, nhưng mà cô cũng không nghĩ nhiều.
Cô vẫn rất chú ý đến một cơ thể khỏe mạnh nên sẽ đi kiểm tra sức khỏe định kì.
Khi cô ở nước M Đường Bách Khiêm đều sắp xếp cho mẹ con cô kiểm tra sức khỏe hàng năm, năm ngoái không đi là vì cô đúng lúc có chuyện mới bỏ lỡ, không đi kiểm tra.
Năm nay sau khi về thì nhiều chuyện quá nên cũng không để ý.
"Thế sao được, kiểm tra sức khỏe phải kiên trì làm hàng năm, đừng vì đang trẻ mà lơ là.
Thế này vậy, cậu sắp xếp cho cháu, chiều này cháu đi kiểm tra sức khỏe, bệnh viện nhà mình, vừa tiện mà cũng yên tâm." Đường Vân Thành nghe Hàn Nhã Thanh nói hai năm chưa đi kiểm tra sức khỏe bèn nghĩ tới người phụ nữ ôm đứa con khóc tê tái ở cổng bệnh viện.
Trước giờ Đường Vân Thành luôn mềm lòng, hơn nữa suy nghĩ cũng hơi nhiều.
Khi ông ta thấy người phụ nữ đó ở cổng bệnh viện đã nghĩ đến Thanh Thanh, sau đó trong lòng cứ nghĩ đến chuyện này.
Nếu chuyện này xảy ra với Thanh Thanh, ông ta cũng không chịu nổi, huống chi là ba với mẹ nữa.
Thế nên ông ta sẽ không bao giờ cho chuyện đó xảy ra, dù là có tí xíu bất ngờ cũng không được!!
"Dù muốn đi kiểm tra cũng không cần gấp thế chứ ạ?" Hàn Nhã Thanh dừng ăn, Đường Vân Thành cũng không phải là người nóng vội, hơn nữa chuyện kiểm tra sức khỏe cần gấp gáp thế sao?
Hàn Nhã Thanh cảm thấy, hôm nay Đường Vân Thành hơi kì lạ.
"Dù gì cũng phải kiểm tra, càng sớm càng tốt thôi.
Cậu đã sắp xếp xong rồi, chiều cháu đến đi, đến bệnh viện nhà mình, ở thành phố A này một vài thiết bị của chúng ta là tân tiến nhất đấy." Đường Vân Thành đã quyết định chuyện này luôn rồi.
"Chiều bà qua đó với Thanh Thanh, bà quen thuộc bệnh viện." Dường như Đường Vân Thành vẫn chưa yên tâm bèn dặn Phạm My một câu.
"Chuyện gì thế sao? Sao lại bảo Thanh Thanh đi kiểm tra gấp thế? Có chuyện gì xảy ra rồi sao?" Bà cụ Đường cũng nhận ra sự bất thường, dẫu sao chuyện như kiểm tra sức khỏe thật sự không cần gấp gáp đến thế.
Nhưng nhìn Đường Vân Thành như thế cứ như Thanh Thanh bị bệnh nặng gì rồi.
Trái tim của bà cụ Đường lập tức thắt lại.
Lúc này Hàn Nhã Thanh đã bỏ chén đũa xuống, nhìn Đường Vân Thành: “Cậu à, cậu nghe nói gì sao?"
Bà cụ Đường có thể nghĩ đến, đương nhiên Hàn Nhã Thanh cũng nghĩ đến, chẳng lẽ Đường Vân Thành nhận được tin tức sức khỏe cô có vấn đề từ đâu.
Nhưng rõ ràng gần đây sức khỏe cô rất tốt, hơn nữa gần đây cô cũng không hề đi kiểm tra gì, đáng ra Đường Vân Thành không thể có được tin tức như thế.
Vốn dĩ Đường Vân Thành sợ Hàn Nhã Thanh có áp lực nên mới không nói nhiều, nhưng bây giờ Hàn Nhã Thanh đã hỏi, Đường Vân Thành cũng không giấu giếm thêm nữa, bèn kể lại chuyện gặp phải ở cổng bệnh viện trước khi về.
ngôn tình hay
"Còn trẻ thế mà, còn có một đứa con, ôi chao, đáng thương quá." Bà cụ Đường tâm địa thiện lương, chưa nghe xong đã không khỏi than thở.
"Nếu cô gái đó hàng năm đều kiểm tra sức khỏe thì có thể phát hiện bệnh sớm.
Tỷ lệ chữa khỏi ung thư giai đoạn đầu vẫn rất cao, thế nên kiểm tra sức khỏe rất quan trọng, đừng có vì đang trẻ mà lơ là." Đường Vân Thành nhấn mạnh thêm một lần, ý của ông ta là bảo Thanh Thanh đi kiểm tra sức khỏe, đề phòng bị bệnh!!
"Đúng, đúng, Vân Thành nói đúng, Thanh Thanh cháu nghe lời cậu cháu đi, chiều đi kiểm tra sức khỏe luôn đi.
Bà biết sức khỏe của Thanh Thanh vẫn luôn rất tốt, nhưng bà muốn được yên tâm." Bà cụ Đường gật đầu liên tục phụ họa, hiển nhiên là bị sợ hãi trước tình huống của cô gái mà Đường Vân Thành nói.
Hơn nữa ban nãy Thanh Thanh nói năm ngoái chưa kiểm tra sức khỏe, hôm nay nên đi kiểm tra luôn.
Phạm My âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bà ta còn tưởng xảy ra chuyện lớn gì rồi, không ngờ là chuyện này.
Bà ta và Đường Vân Thành làm vợ chồng nhiều năm thế rồi nên rất hiểu Đường Vân Thành, với tính cách của Đường Vân Thành mà nhìn thấy cảnh đó kiểu gì cũng nghĩ nhiều, chắc chắn sẽ bị xúc động.
Huống chi tình huống của cô gái đó rất giống với Thanh Thanh, Đường Vân Thành liên tưởng đến Thanh Thanh cũng rất bình thường.
"Dạ." Hàn Nhã Thanh cảm thấy kiểm tra sức khỏe cũng không phải chuyện lớn gì, hơn nữa cô đã định dành thời gian đi kiểm tra sức khỏe.
Nếu Đường Vân Thành đã sắp xếp xong xuôi giúp cô, đương nhiên cô cũng không từ chối.
Huống chi là bệnh viện nhà mình, vừa tiện vừa yên tâm, theo lí thì không có vấn đề gì.
Nhưng Hàn Nhã Thanh cứ cảm thấy chuyện này vẫn hơi kì lạ.
Tại sao người phụ nữ mắc ung thư dạ dày giai đoạn cuối đó lại khóc ở cổng bệnh viện? Hơn nữa còn ôm con ngồi khóc dưới đất?
Chẳng lẽ không sợ dọa con sao?
Cô ta khóc ở bệnh viện cũng không giải quyết vấn đề được, chẳng hề có ích gì.

Cô ta bị ung thư giai đoạn cuối, căn bản không chữa khỏi được, chứ không phải bệnh viện chữa cho cô ta tệ đi.
Hơn nữa tại sao cô ta lại đúng lúc bị Đường Vân Thành gặp phải? Hàn Nhã Thanh cũng biết Đường Vân Thành lương thiện, mềm lòng, gặp chuyện như thế chắc chắn Đường Vân Thành sẽ hỏi.
Vừa hỏi là hỏi ra rất nhiều vấn đề, tuổi tác của người phụ nữ đó xấp xỉ cô, hơn nữa người phụ nữ đó cũng là mẹ đơn thân, đứa bé cũng trạc tuổi Vũ Kỳ với Minh Hạo.
Dưới tình huống này, chắc chắn Đường Vân Thành sẽ nghĩ đến cô, sau đó về nhà sẽ bảo cô đi kiểm tra sức khỏe.
Bình thường hình như buổi trưa là Đường Vân Thành không về, hôm nay rõ ràng là ông ta cố ý chạy về!!
Là để bảo cô đi kiểm tra sức khỏe hàng năm, sau đó mới cố ý về.
Hàn Nhã Thanh phải thừa nhận là, người phụ nữ ở cổng bệnh viện hôm nay đã ảnh hưởng rất lớn đến Đường Vân Thành.
Nếu chuyện này là đúng dịp thì thôi, nếu có người sắp đặt thì sao?
Nếu thật sự có người sắp đặt? Vậy chắc chắn cái người sắp đặt mọi chuyện rất là hiểu Đường Vân Thành.
Nhưng nếu có người sắp đặt, vậy rốt cuộc mục đích của người sắp đặt chuyện này là gì?
Là vì để cô đi kiểm tra sức khỏe?!
Chắc hẳn không đơn giản thế đâu nhỉ?
"Con đúng là quá dễ mềm lòng." Ông cụ Đường vẫn giữ im lặng, cuối cùng vẫn nói.
Con trai của ông, dĩ nhiên là ông hiểu.
Để Thanh Thanh đi kiểm tra sức khỏe là chuyện tốt, nhưng ông cụ Đường lo lắng có người gài bẫy, Đường Vân Thành bị người ta lợi dụng.
"Ba à, chuyện này có vấn đề gì sao?" Phạm My nghe thấy lời nói của ông cụ Đường thì sững ra, bà ta vừa thở phào thì lại lo nữa rồi.
"Tóm lại cẩn thận tí thì không sai, chiều nay khi Thanh Thanh đi bệnh viện kiểm tra nhớ cẩn thận chút." Ông cụ Đường cũng chỉ hơi lo thôi, chứ không có căn cứ gì cả.
"Dạ, cháu biết rồi." Vốn dĩ Hàn Nhã Thanh cũng cảm thấy chuyện này trùng hợp quá, định chiều nay lúc đi bệnh viện thì để ý tình hình một chút, nhìn xem đến lúc đó có phát hiện gì không?!.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.