Chương trước
Chương sau


Không phải đám người thành chủ đều đã tin sao? Chuyện trải qua lâu như vậy, không phải không có chuyện gì à?
Sao bây giờ quản gia Trọng tổ chức buổi họp báo công khai luôn với bên ngoài, nói ra thân phận của Trình Nhu Nhu là giả?
Sao quản gia Trọng biết được thân phận của Trình Nhu Nhu là giả? Quản gia Trọng biết được vào lúc nào?
Quản gia Trọng biết, hơn nữa còn công khai luôn với bên ngoài, vậy thành chủ chắc chắn cũng đã biết.
Trịnh Hùng nhất thời cảm thấy toàn thân giá lạnh, trong lòng run rẩy.
Nếu thành chủ đã biết chuyện này, vậy thành chủ có thể biết ông ta cũng tham dự vào chuyện này không?
Với năng lực của thành chủ chắc hẳn không khó điều tra ra, bằng không sẽ không cố ý bảo ông ta qua đây.
Dù sao thân phận của ông ta còn chưa đủ tư cách đứng bên cạnh quản gia Trọng.
Không biết sau đó thành chủ sẽ trừng phạt ông ta thế nào?
Thành chủ bảo ông ta tới hiện trường, có phải là định xử ông ta ngay tại đây?
Trịnh Hùng càng nghĩ càng căng thẳng, càng nghĩ càng sợ.
Tất cả đều do con đàn bà thối tha Bùi Doanh kia, đều tại cô ta hại mình.
"Xin lỗi, những chuyện này đều là chuyện nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành nên tôi không tiện tiết lộ.

Nói chung mọi người cứ biết Trình Nhu Nhu là công chúa giả, vậy là được rồi." Một người bên cạnh quản gia Trọng giải thích thêm vài câu.
Trịnh Hùng lấy lại tinh thần khi nghe được lời nói của người kia.
Xem tình hình này, bọn họ cũng không muốn làm to chuyện, chỉ công khai thân phận của Trình Nhu Nhu là giả với bên ngoài, không truy cứu những chuyện khác nữa.
Quản gia Trọng rõ ràng đã định rời đi, cho nên chắc chắn sẽ không xử ông ta ngay.
Nếu vậy, chuyện này còn có khả năng cứu vãn.
Trịnh Hùng thở hắt ra một hơi.
Thật may, chuyện này không tính là quá tệ.
"Có gì không thể nói chứ?" Nhưng vào lúc này, một giọng nói đột nhiên vọng tới.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía giọng nói phát ra, sau đó lại thấy một người đàn ông vô cùng đẹp trai đi tới.
Người đàn ông kia thật sự quá đẹp trai, phần lớn mọi người ở đây bất kể nam nữ, già trẻ nhìn về phía anh ta đều choáng váng.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không dám tin trên đời này còn có… người đàn ông đẹp trai như vậy!
Vẻ đẹp trai của người đàn ông này thật sự khiến người ta không biết phải hình dung thế nào nữa!
"Mặc Thành, sao cậu lại tới đấy?" Quản gia Trọng vốn định rời khỏi đây thật.
Ông ta không muốn làm lớn chuyện này, hơn nữa cũng không tiện quá tuyệt tình với một cô gái, cho nên chỉ công khai chuyện Trình Nhu Nhu là công chúa giả với mọi người bên ngoài.
Quản gia Trọng biết tất cả những gì Trình Nhu Nhu có bây giờ đều là nhờ thân phận công chúa Quỷ Vực Chi Thành, một khi ông ta công khai cho bên ngoài biết thân phận công chúa của cô ta là giả, vậy tất cả những gì cô ta có được bây giờ đều sẽ không còn.
Trình Nhu Nhu sẽ trở lại cuộc sống chỉ có hai bàn tay trắng như trước đây.
Quản gia Trọng biết Trình Nhu Nhu quá mức mê mẩn với cuộc sống bây giờ, cho nên ông ta cảm thấy trừng phạt cô ta như vậy là đủ rồi.
Cũng không thể thật sự đuổi tận giết tuyệt Trình Nhu Nhu.
Đương nhiên, nếu trước đây Trình Nhu Nhu không tìm đường chết như vậy, cho dù thành chủ biết cô ta là giả cũng sẽ không cướp đoạt tất cả mọi thứ đang có của cô ta, cô ta vẫn có thể hưởng thụ cuộc sống bây giờ.
Lời quản gia Trọng nói khiến mọi người kinh ngạc kêu lên.
"Mặc Thành, cậu ta chính là Mặc Thành của Quỷ Vực Chi Thành bây giờ à?"
"Nghe nói thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đã sớm mặc kệ mọi chuyện, việc trong Quỷ Vực Chi Thành đều do Mặc Thành này chịu trách nhiệm."
"Nghe nói Mặc Thành này là một nhân vật hung ác."
"Mặc Thành này cũng thật đẹp trai nhỉ? Đây vẫn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người đàn ông đẹp trai như vậy đấy."
Lúc Trịnh Hùng nhìn về phía Mặc Thành, đôi mắt rõ ràng lập lòe.
Cho dù đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy Mặc Thành này nhưng vẫn nghe nói qua vài chuyện liên quan tới anh ta.
Chuyện này rõ ràng đã sắp kết thúc, lúc này Mặc Thành tới là muốn làm gì?
Nghe câu nói vừa rồi của Mặc Thành?
Lấy tính cách chỉ sợ thiên hạ không loạn của Mặc Thành này, chắc chắn sẽ không để yên chuyện này đâu, chỉ sợ sẽ làm ầm ĩ lên.
Trịnh Hùng chỉ cảm thấy sau lưng lập tức đổ mồ hôi lạnh, hai chân không nhịn được bắt đầu run rẩy.
Cho tới bây giờ, Mặc Thành không phải là một người nói đạo lý, càng không phải là người nhân từ.
"Quản gia Trọng, ông lớn tuổi rồi, năng lực làm việc cũng không tốt." Mặc Thành đi về phía trước, thản nhiên liếc nhìn quản gia Trọng.
"Vâng, tôi lớn tuổi nên có rất nhiều chuyện đều làm không xong.
Nếu Mặc Thành đã về, vậy sẽ do Mặc Thành tới xử lý." Quản gia Trọng không tức giận, trên mặt vẫn tươi cười.
Đây không phải là nụ cười miễn cưỡng mà là nụ cười tuyệt đối chân thành.
Quản gia Trọng nhìn Mặc Thành từ nhỏ tới lớn nên vẫn biết rõ tính tình anh ta thế nào.
Hôm qua, Mặc Thành còn ở tổng bộ xử lý chuyện nội loạn, giờ vội vàng chạy tới đây thì rõ ràng là vì chuyện này, quản gia Trọng tất nhiên sẽ không ngăn cản anh ta.
Quản gia Trọng không muốn đuổi tận giết tuyệt với một cô gái nhưng cũng không để ý tới cách làm của Mặc Thành.
Mặc Thành muốn đuổi tận giết tuyệt hoặc băm người thành mảnh vụn, ông ta sẽ không ngăn cản nửa lời, hơn nữa còn tán thành!
" hừ, lão cáo già." Sao Mặc Thành có thể không biết tâm tư của quản gia Trọng, anh ta cười lạnh nói: "Ông không muốn làm người xấu, cho nên để tôi tới làm người xấu à?"
"Không, việc Mặc Thành làm đều đúng hết.
Cậu chính là Mặc Thành, mọi quyết sách của cậu đều chính xác, tuyệt đối sẽ không gây ảnh hưởng tới hình tượng của Mặc Thành.
Cậu vĩnh viễn là Mặc Thành được mọi người trong Quỷ Vực Chi Thành sùng bái nhất." Quản gia Trọng nghiêm mặt nịnh Mặc Thành.
"Ông già, mới mấy ngày không gặp, không ngờ còn biết tâng bốc giỏi vậy đấy." Khóe miệng Mặc Thành giật giật rất rõ ràng.
Gần đây ông già này đã gặp phải chuyện gì vậy?
"Không, những lời tôi nói đều là thật, chuyện này lại phải giao cho Mặc Thành rồi." Quản gia Trọng cười vô cùng rạng rỡ.
Thật ra chỉ là nói vài câu dễ nghe mà thôi, cũng đâu phải là chuyện gì khó.
Mặc Thành trừng mắt với quản gia Trọng.
Ông già này càng lúc càng giảo hoạt, đúng là cáo già!
Nhưng hôm nay anh ta tới đây thì chắc chắn phải quản chuyện này.
Bất kể ông già nói gì, làm gì đều không thay đổi, cho nên cách làm của ông già vẫn làm anh ta thấy rất thỏa mãn.

Mọi người ở đây đều sốc khi thấy cách thức nói chuyện giữa quản gia Trọng và Mặc Thành.
Lúc đầu bọn họ còn có cảm giác hai người như đang giương cung bạt kiếm với nhau nhưng sau đó lại thấy rất tự nhiên, nghe như tranh chấp lại có cảm giác đặc biệt hài hòa.
Nhưng hình thức nói chuyện liên quan tới quản gia Trọng và Mặc Thành không phải là trọng điểm, trọng điểm bây giờ là Mặc Thành muốn làm gì?
Nghe những lời Mặc Thành và quản gia Trọng vừa nói, anh ta rõ ràng không hài lòng về cách ông ta xử lý chuyện Trình Nhu Nhu là công chúa giả, cho nên anh ta muốn đích thân tới xử lý.
Lúc này ở chỗ nghĩa trang, phóng viên có mặt ở hiện trường vẫn đang vây quanh Trình Nhu Nhu.
Sau khi quản gia Trọng nói xong, bọn họ đang định phỏng vấn cô ta lại đột nhiên xuất hiện một Mặc Thành khiến bọn họ phải tạm thời dừng lại.
Khi Trình Nhu Nhu thấy Mặc Thành xuất hiện thì lập tức ngẩn người ra.
Lần đó, lúc làm xét nghiệm ADN, cô ta đã từng gặp Mặc Thành một lần, bị anh ta làm cho mê mẩn tới không phân biệt nổi Đông, Tây, Nam, Bắc.
Chẳng qua lúc đó Mặc Thành chưa từng nhìn cô ta.
Sau đó cô ta nghe Bùi Doanh nói đến những chuyện liên quan tới Mặc Thành mới từ bỏ ý định.
Nhưng lần này, cho dù thấy Mặc Thành xuất hiện trên video livestream, cô ta vẫn kinh ngạc trước vẻ đẹp của anh ta.
Anh ta thật sự đẹp trai, quá mức đẹp trai.
Nếu Mặc Thành bằng lòng cưới cô ta, nếu không phải Bùi Doanh nói cho cô ta biết cô cả nhà họ Đường mới là công chúa thật sự của Quỷ Vực Chi Thành, Dương Tầm Chiêu lại là bạn trai của cô cả nhà họ Đường, nếu không phải cô ta muốn cướp bạn trai của cô cả nhà họ Đường, cô ta sẽ không muốn lấy Dương Tầm Chiêu.
Đương nhiên, Dương Tầm Chiêu thật sự rất xuất sắc, cô ta vừa nhìn thấy anh đã bị anh làm cho mê mẩn, cũng thật lòng muốn lấy anh.
"Quản gia Trọng đã vừa công bố thân phận của Trình Nhu Nhu là giả, vị Mặc Thành kia còn muốn làm gì nữa?"
"Chắc không phải anh ta muốn tính sổ với Trình Nhu Nhu tính chứ? Dù sao cô ta cũng lừa dối thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, người của Quỷ Vực Chi Thành làm sao có thể bỏ qua như vậy được?"
"Nếu Quỷ Vực Chi Thành thật sự truy cứu tội lừa dối của Trình Nhu Nhu, vậy chuyện này có thể sẽ lớn đấy?"
"Nếu Quỷ Vực Chi Thành thật sự muốn đối phó với một người, tôi thật sự không dám nghĩ tới hậu quả đó nữa."
"Hơn nữa, lúc này còn là Mặc Thành tự mình đứng ra, vậy hậu quả càng không dám nghĩ tới!"
Lúc này người khác chỉ vừa tưởng tượng đến hậu quả kia thì không khỏi sợ hãi.
Mà Trình Nhu Nhu là người trong cuộc nghe được tiếng bàn luận của mọi người đã bị dọa cho tái mặt, cơ thể run rẩy!.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.