Chương trước
Chương sau


“Bà nói cái gì với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành vậy? Vẻ mặt gì thế này?” Người thường chơi bài với bà Lý thấy bà Lý sắc mặt phức tạp, không khỏi hỏi thêm vài câu.
Đương nhiên, bọn họ cũng muốn biết thêm về vị công chúa Quỷ Vực Chi Thành này.
“Luôn cảm thấy có chút kỳ lạ.” Bà Lý sửng sốt, sau đó lắc đầu.
“Kỳ lạ ở chỗ nào?” Chung quanh có mấy người vây quanh, muốn nghe chuyện phiếm.
"Cô công chúa này..." Lời nói của bà Lý dừng lại, sau đó dùng sức chỉ vào đầu của chính mình: "Cảm thấy hình như não của cô ta có vấn đề."
“Hơn nữa, từ lời nói này của công chúa, ta cảm thấy thành chủ Quỷ Vực Chi Thành dường như không quá coi trọng cô ta.” Bà Lý lông mày khẽ cau: “Theo lý mà nói, thành chủ cuối cùng đã tìm về được một đứa con gái như vậy, dù thế nào cũng phải thừa nhận cô ta với bên ngoài, nhưng tôi vừa mới dò xét cô công chúa này, rõ ràng, thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành lại không có ý định này.”
“Hay là để bảo vệ công chúa, người của Quỷ Vực Chi Thành lúc nào cũng khiêm tốn mà.” Có người không khỏi thắc mắc.
"Không phải, khi tôi đề cập đến vấn đề này, công chúa rất tức giận, rõ ràng là cô ta rất để tâm đến nó, nếu thành chủ thực sự yêu thương cô ta, cô ta để tâm như vậy, thành chủ phải chú ý đến suy nghĩ của cô ta, nếu thật sự là để bảo vệ mà không thể tiết lộ với thế giới bên ngoài, bên trong cũng phải thừa nhận chứ, nhưng vừa rồi công chúa rất tức giận, hiển nhiên ngay cả bên trong Quỷ Vực Chi Thành cũng không thừa nhận thân phận của cô ta, hơn nữa vừa rồi cô ta có chút quá khích, tôi nghĩ thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành dường như chưa từng muốn thừa nhận thân phận của cô ta.

”Bà Lý những chuyện thế này đã thấy quá nhiều, phản ứng vừa rồi của Trình Nhu Nhu đều rơi vào trong mắt bà ta.
"Không thể nào? Dù sao cũng là con gái ruột, nếu đã tìm về rồi, sao có thể không nhận chứ, nghe nói thành chủ này không có người thừa kế, nên càng xem trọng công chúa này hơn, bằng không, làm sao mà ông cụ Dương và bà cụ Dương lại nóng lòng muốn cậu ba Dương cưới cô ta chứ? "
“Nói cũng đúng, Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn bí ẩn, người ngoài đương nhiên không biết họ đang làm gì, có thể là tôi đã nghĩ nhiều rồi." Bà Lý cười nhẹ, bà cũng cảm thấy có lẽ mình suy nghĩ nhiều rồi.
"Ông cụ Dương và bà cụ Dương là những người khôn ngoan, Ai cũng thấy nóng lòng muốn cho cậu ba Dương kết hôn ngay với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, cho nên, tôi chắc chắn rằng công chúa này phải có địa vị gì đó trong Quỷ Vực Chi Thành, thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chỉ có đứa con gái này, có lẽ trong tương lai mọi thứ ở Quỷ Vực Chi Thành đều thuộc về cô, cho nên, ông cụ Dương và bà cụ Dương đều mong muốn được cưới người ta về.
"
Bà cụ Dương ngày thường mặt mũi lúc nào cũng cao ngạo hướng lên trên, nhưng hôm nay luôn mang theo công chúa Quỷ Vực Chi Thành bên mình, vậy mà vô cùng nhiệt tình, chỉ riêng điểm này cũng nói rõ vấn đề rồi.
“Đúng, đúng, tôi vừa rồi nghĩ sai rồi.” Bà Lý cười nhẹ, nụ cười lần này của bà hiển nhiên đã thoải mái đi rất nhiều.
Bà Lý trừng mắt nhìn Trình Nhu Nhu, chồng bà đã từng bảo bà do thám cô công chúa này, nếu công chúa này thực sự có ảnh hưởng nhất định trong Quỷ Vực Chi Thành, nhất định phải tìm cách móc nối quan hệ với cô công chúa này.
Cho dù không thể hợp tác với Quỷ Vực Chi Thành, cũng nhất định không thể đắc tội được,
Bà Lý nghĩ lát nữa sẽ nói mấy câu tốt đẹp với Trình Nhu Nhu.
“Này, chủ tịch Đường với bà Đường đến rồi.” Những người bên cạnh bà Lý đẩy nhẹ bà Lý.
“Nhà họ Đường và nhà họ Dương có quan hệ tốt, cậu ba Dương và cậu chủ lớn nhà họ Đường là anh em tốt của nhau, người nhà họ Đường đến không phải rất bình thường hay sao?” Bà Lý đưa mắt liếc nhìn những người bên cạnh, vẻ mặt có chút khó hiểu.
“Chẳng phải lúc trước cậu ba Dương và cô chủ nhà lớn họ Đường hình như có giao thiệp với nhau sao?” Bà Lưu nhìn bà Lý cười thâm thúy: "Tôi nghe nói cách đây không lâu, cậu ba Dương đã rời khỏi nhà họ Dương và từ chối cuộc hôn nhân với Quỷ Vực Chi Thành vì lợi ích của cô chủ lớn nhà họ Đường, nhưng sau đó lại tiết lộ điều gì đó về cô chủ lớn nhà họ Đường, nói rằng cô chủ lớn nhà họ Đường đã kết hôn cách đây 5 năm và có hai đứa con...!"
Lời nói của bà Lưu hơi dừng lại, trên mặt tăng thêm chút ý cười: "Cho nên, lẽ nào cậu ba Dương vì chuyện này mà tức giận sao? Cho nên đồng ý nói chuyện với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành? Nếu là như vậy, người nhà họ Đường chẳng phải sẽ xấu hổ hay sao? "
“Đừng nói nhảm, chuyện nhà họ Đường mà bà còn dám nói, cẩn thận bị người ta nghe.” Bà Lý nhẹ giọng mắng.
Bà Lưu cũng nhận ra mình lỡ lời, đành ngậm miệng, chuyện riêng về nhà họ Dương thì còn dám nói một chút, nhưng nhà họ Đường thì họ không dám nói bậy bạ.
Mặc dù bà Lưu không nói gì thêm nhưng ánh mắt của bà không khỏi nhìn về phía Trình Nhu Nhu đang đi theo bà cụ Dương, người nhà họ Đường nhìn thấy tình huống này sẽ phản ứng như thế nào đây?
Bà Lưu luôn thích xem náo nhiệt.
Đường Vân Thành và Phạm My hành lễ, Dương Tầm Chiêu đứng lên quy củ trả lễ, Phạm My nhìn Dương Tầm Chiêu có chút phức tạp, cuối cùng chỉ nói vài câu nén buồn.
Đường Vân Thành sắc mặt bình thường, ngược lại cũng không có phản ứng gì.
Sau khi Phạm My quay lại thì tình cờ nhìn thấy bà cụ Dương, vẫn là Trình Nhu Nhu, người mà luôn đi theo bên cạnh bà cụ Dương, Phạm My thầm cười trong lòng, cái nhà họ Dương này đúng là không chịu ngừng tay.
Tang lễ của Dương Bạc Vệ là do ông cụ Dương và bà cụ Dương dùng để tính kế Dương Tầm Chiêu.
Dương Tầm Chiêu là một đứa trẻ hiểu chuyện, trong tang lễ của Dương Bạc Vệ đương nhiên sẽ không gây chuyện, nhưng mà ông cụ Dương và bà cụ Dương này chẳng những không thương cảm cho Dương Tầm Chiêu mà ngược lại còn được nước làm tới.
Phạm My không khỏi cảm thấy có lỗi với Dương Tầm Chiêu, đương nhiên, bà càng thương cho Thanh Thanh nhà mình hơn.
Phạm My tuy rằng có chút gấp gáp, nhưng bà cũng biết tình huống lúc này, cũng không tiện nói gì cả.
Cho nên khi bà cụ Dương bước đến, Phạm My chỉ nói một câu chia buồn, mấy cái khác cũng không muốn nói.
Đường Vân Thành và Phạm My hôm nay đến đây đã tận hết lễ nghĩa rồi, sau đó rời đi, cũng không có ý định ở lại ăn tối.
Nếu không phải vì Dương Tầm Chiêu, vì Thanh Thanh, Phạm My cũng không muốn tới.
Phạm My chào hỏi rồi muốn rời đi.
“Bà Đường.” Chỉ là bà Đường vừa bước đi, Trình Nhu Nhu đang đi theo bà Đường liền gọi bà lại.
Phạm My sững sờ, ngước mắt lên nhìn Trình Nhu Nhu có chút khó hiểu, Phạm My không hiểu vì sao Trình Nhu Nhu lại đột nhiên gọi bà như vậy.
Bà cụ Dương cũng không muốn gây chuyện ngày hôm nay, cau mày nhìn Trình Nhu Nhu có chút bất mãn, trong mắt hiện lên vẻ cảnh cáo.
Nhưng lúc này, tất cả tâm trí của Trình Nhu Nhu đều đổ dồn vào Phạm My, không thấy bà cụ Dương nhìn mình, Trình Nhu Nhu nghĩ đến cô chủ lớn nhà họ Đường, cô ta liền không giữ được bình tĩnh.
Cô chủ lớn nhà họ Đường là con gái thật của thành chủ, Dương Tầm Chiêu cũng thích cô chủ lớn nhà họ Đường.

Cô chủ lớn nhà họ Đường làm gì cũng được.
Dựa vào đâu, dựa vào đâu mà chuyện tốt đều bị cô chủ lớn nhà họ Đường chiếm hết.
Tại sao, cô chủ lớn nhà họ Đường lại cướp hết mọi thứ của cô ta?!
“Cô Đường sao lại không tới?” Trình Nhu Nhu nhịn không được đố kị trong lòng, cho nên bên trong nghĩ gì đều trực tiếp hỏi ra miệng.
Phạm My hơi nhíu mày, trên mặt hiện lên một chút kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ công chúa Quỷ Vực Chi Thành lại hỏi câu này: "Công chúa Quỷ Vực Chi Thành hỏi câu này thật là kỳ lạ."
Bà cụ Dương hai mắt chìm xuống, Trình Nhu Nhu này thật đúng là không có đầu óc chút nào.
Nhưng Trình Nhu Nhu đã hỏi rồi, có cản lại cũng vô ích.
“Bây giờ nhà họ Đường là chồng tôi quản lý, chồng tôi lo bên ngoài, tôi lo bên trong, tôi và chồng tôi không thể đại diện cho nhà họ Đường chúng tôi được hay sao?” Phạm My không muốn gây chuyện, mặc dù không biết người của Quỷ Vực Chi Thành vừa rồi hỏi vậy là có ý gì, nhưng Phạm My tuyệt đối không cho phép người nào gièm pha người nhà họ Đường.
Bà cụ Dương nghe Phạm My nói, sắc mặt hơi thay đổi, bất mãn nhìn Trình Nhu Nhu.
Hiện tại Phạm My đang ở trong sân, giọng nói của Phạm My cũng không nhỏ, không ít người đã nghe thấy, mấy phu nhân vốn thích xem náo nhiệt cũng đều vây xung quang.
“Cô chủ lớn nhà họ Đường chúng tôi chính là con gái cưng được chúng tôi nâng niu trong tay, đương nhiên không thể để cho nó chịu bất cứ chỉ trích gì, cho nên cô chủ lớn nhà họ Đường chúng tôi không thể tung tăng giống công chúa đây được, làm việc gì cũng vô tư không biết nặng nhẹ.” Phạm My là ai chứ? Muốn dịu dàng có dịu dàng, muốn cứng rắn có cứng rắn, nói về khả năng cãi nhau thì hầu hết mọi người đều không thể đánh bại được Phạm My, đương nhiên nếu so về khí thế, khí chất, người bình thường cũng không bì kịp Phạm My..


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.