Bọn họ đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện xong rồi, chỉ cần Dương Tầm Chiêu về thì tất cả kế hoạch tiếp theo có thể thuận lợi tiến hành….
Bà cụ Dương nhìn thời gian một cái, sau đó lại đợi thêm nửa tiếng đồng hồ.
Sau nửa tiếng, Dương Tầm Chiêu vẫn chưa xuất hiện.
Bà cụ Dương thầm thở ra một hơi, sau đó nháy mắt ra hiệu với người ở trong góc một cái.
Nữ người làm hiểu ý, sau đó giả vờ như tuỳ ý mà đi đến bên cạnh phóng viên.
“Cậu chủ cả sao vẫn còn chưa về nữa chứ? Ông chủ và bà chủ sắp sốt ruột gần chết rồi, ông chủ sốt ruột đến mức bệnh tim sắp tái phát luôn rồi.
” Vẻ mặt nữ người làm lo lắng, giả vờ như đang tự nói chuyện với mình.
Phóng viên nghe thấy lời của nữ người làm thì nhanh chóng đảo mắt nhìn qua, thân là một phóng viên, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là đào ra được tin tức mà người khác không đào được.
Vốn dĩ Dương Tầm Chiêu mãi vẫn không xuất hiện, rất nhiều người đã nhỏ tiếng bàn tán riêng với nhau, tuy cậu ba Dương mấy ngày trước mới tuyên bố đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, nhưng dù sao đi nữa thì Dương Bạc Vệ cũng là cha ruột của anh, cha ruột qua đời mà con trai không tới, thì thật không hay.
Người chết là lớn nhất, càng huống hồ còn là trưởng bối trực hệ nữa!!
Phóng viên đương nhiên cũng phát hiện tình hình này, nhưng tình hình không rõ ràng, phóng viên cũng không dám lan truyền lung tung, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867347/chuong-1437.html