Chương trước
Chương sau


Bọn họ đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện xong rồi, chỉ cần Dương Tầm Chiêu về thì tất cả kế hoạch tiếp theo có thể thuận lợi tiến hành….
Bà cụ Dương nhìn thời gian một cái, sau đó lại đợi thêm nửa tiếng đồng hồ.
Sau nửa tiếng, Dương Tầm Chiêu vẫn chưa xuất hiện.
Bà cụ Dương thầm thở ra một hơi, sau đó nháy mắt ra hiệu với người ở trong góc một cái.
Nữ người làm hiểu ý, sau đó giả vờ như tuỳ ý mà đi đến bên cạnh phóng viên.
“Cậu chủ cả sao vẫn còn chưa về nữa chứ? Ông chủ và bà chủ sắp sốt ruột gần chết rồi, ông chủ sốt ruột đến mức bệnh tim sắp tái phát luôn rồi.
” Vẻ mặt nữ người làm lo lắng, giả vờ như đang tự nói chuyện với mình.
Phóng viên nghe thấy lời của nữ người làm thì nhanh chóng đảo mắt nhìn qua, thân là một phóng viên, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là đào ra được tin tức mà người khác không đào được.
Vốn dĩ Dương Tầm Chiêu mãi vẫn không xuất hiện, rất nhiều người đã nhỏ tiếng bàn tán riêng với nhau, tuy cậu ba Dương mấy ngày trước mới tuyên bố đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, nhưng dù sao đi nữa thì Dương Bạc Vệ cũng là cha ruột của anh, cha ruột qua đời mà con trai không tới, thì thật không hay.

Người chết là lớn nhất, càng huống hồ còn là trưởng bối trực hệ nữa!!
Phóng viên đương nhiên cũng phát hiện tình hình này, nhưng tình hình không rõ ràng, phóng viên cũng không dám lan truyền lung tung, dù sao thì nhà họ Dương và cậu ba Dương đều không phải người dễ chọc.
“Cậu ba Dương sao còn chưa về nữa? Ông cụ Dương đã thông báo cho cậu ba Dương chưa?” Phóng viên khó lắm mới bắt được cơ hội như vậy, đương nhiên là muốn nắm thêm nhiều tin tức hơn rồi, đây dù sao cũng là người nhà họ Dương, chắc sẽ biết một chút tình hình.
“Xảy ra chuyện lớn như vậy, ông chủ sao có thể không thông báo cho cậu chủ cả chứ, tôi thấy ông chủ đã gọi cho cậu chủ cả mấy cuộc điện thoại rồi, ông chủ mới ở trên lầu gọi cho cậu chủ cả, gọi xong thì tức đến muốn ngất đi luôn.
” Nữ người làm nhìn phóng viên một cái, trong thần sắc mang theo sự bất mãn, không biết là bất mãn với phóng viên hay là vì cái khác nữa!
Phóng viên vừa nghe lời của nữ người làm thì đôi mắt lập tức sáng lên: “Nghe ý của cô thì cậu ba Dương là không muốn về sao?”
Nếu như cậu ba Dương thật sự có chuyện gì đó mà bị trì trệ thì ông cụ Dương cũng sẽ không đến nỗi tức đến suýt ngất như vậy.
Chỉ có một khả năng, cậu ba Dương có thể là căn bản không đồng ý quay về.
“Anh đừng có nói bậy.
” Nữ người làm trực tiếp trừng phóng viên một cái.
“Nếu như cậu ba Dương thật sự không về thì sao ông cụ nhà họ Dương lại có thái độ vậy chứ.
” Phóng viên không có so đo thái độ của nữ người làm, vẫn thử thăm dò mà hỏi một câu.
Chuyện này nếu như bị lộ ra thì chắc chắn là sẽ bất lợi cho cậu ba Dương, cho nên anh ta ít nhất phải bảo đảm bên ông cụ Dương sẽ không truy cứu, hoặc là nói, anh ta ít nhất phải đoán ra tâm tư của ông cụ Dương.
Mấy năm nay anh ta theo ông cụ Dương, không chỉ hợp tác một lần, anh ta vẫn có chút hiểu biết đối với ông cụ Dương.
“Ông chủ chúng tôi đương nhiên là muốn nghĩ cách để cậu chủ cả của chúng tôi về rồi, chỉ là bây giờ không có cách gì hay, bây giờ ông chủ và bà chủ chúng tôi đều sốt ruột sắp chết rồi.

Đôi con ngươi của phóng viên khẽ lập loè, anh ta biết lúc này ông cụ Dương chắc chắn rất muốn cậu ba Dương về, vì để cậu ba Dương về, ông cụ Dương chắc chắn sẽ không tiếc dùng một số thủ đoạn, mà sau khi anh ta tung chuyện này lên, rất có thể sẽ ép được cậu ba Dương về nhà họ Dương, đến lúc đó ông cụ Dương chắc sẽ cảm kích anh ta thôi.
“Tôi có một cách có lẽ có thể thử một chút, hay là cô đi hỏi ông cụ Dương một chút xem.
” Nhưng phóng viên cũng không dám tự tung ra, anh ta vẫn muốn hỏi thăm ý của ông cụ Dương.
“Ông chủ nhà tôi bây giờ sắp sốt ruột đến ngất rồi, làm gì rảnh gặp anh, nếu anh thật sự có cách thì đi làm đi, nếu như thật sự có thể khiến cậu chủ cả về thì ông chủ chắc chắn sẽ cảm kích anh.
” Nữ người làm làm theo ý của bà cụ Dương, bà cụ Dương làm việc đương nhiên sẽ không để lại cái thóp, chuyện này cho dù sau này có bị ai điều tra ra thì cũng chả liên luỵ được đến bà ta.

Nữ người làm nói xong câu này thì không cho phóng viên cơ hội truy hỏi nữa, trực tiếp quay người đi.
Phóng viên sững sờ, suy nghĩ một hồi, sau đó lấy máy ảnh ra, chọn vài tấm ảnh mà trước đó đã chụp, sau đó phát ra ngoài.
‘Dương Bạc Vệ qua đời, cậu ba Dương đến nay vẫn chưa từng lộ mặt.
’ Phóng viên vẫn không dám làm quá đáng quá, cho nên tiêu đề này cũng là đang thật sự cầu thị.
Nhưng tấm ảnh mà phóng viên tung ra là đã được đặc biệt lựa chọn qua.
Trên tấm ảnh, một thiếu niên 18-19 tuổi đang quỳ ở bên linh đường, đang tạ lễ cho khách.
Thiếu niên này, không có nhiều người quen biết, nhưng lại có không ít người biết đến, rất nhiều người đều biết Dương Bạc Vệ có một đứa con trai riêng, hơn nữa đứa con trai riêng đó đã được ông cụ Dương đón về nhà họ Dương nhiều năm trước rồi.
Nhưng, ông cụ Dương vốn không có cho anh ta vào công ty, cũng chưa từng đưa anh ta đến các dịp công khai để lộ mặt.
Trong dịp như vậy, quỳ ở trước linh đường để tạ lễ cho khách, thì thân phận của anh ta sẽ rất dễ để đoán ra.
Không có Dương Tầm Chiêu ở đây, chỉ có đứa con trai riêng này, lại công thêm tiêu đề của tin tức, đương nhiên thu hút được không ít bàn tán.
Cậu ba Dương vậy mà lại không có mặt…
Cậu ba Dương trước đây không lâu mới tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương…
Cho dù có cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương thì cha qua đời cũng không thể không lộ mặt chứ? Cái này cũng quá là không có tình người rồi?
Các bình luận không có ý mắng chửi Dương Tầm Chiêu, nhưng vẫn có một phần lớn bình luận là không tán đồng với cách làm của Dương Tầm Chiêu.
Sau khi tin tức được tung lên, chỉ 2 phút ngắn ngủi, mà bình luận đã lên tới con số hàng chục ngàn, 80% là thái độ chỉ trích.
Hiện trường cũng có người nhìn thấy tin tức và bình luận trên điện thoại, có người thầm kinh ngạc, cũng có người cười trên nỗi đau của người khác.
Nhưng, người ở hiện trường nhìn Dương Tầm Trung đang quỳ ở linh đường, trên mặt ít nhiều gì cũng mang theo vài phần chế giễu.
Đứa con riêng này tuy đã về nhà họ Dương, nhưng ông cụ Dương rõ ràng không có bất kỳ ý gì muốn đào tạo anh ta, mấy năm nay, bị nuôi đến phế rồi.
Rõ ràng ông cụ Dương đã gửi gắm toàn bộ hy vọng lên người của Dương Tầm Chiêu, chỉ là không ngờ Dương Tầm Chiêu lại ầm ĩ đòi cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương như vậy.
Nhưng, cho dù là như vậy thì ông cụ Dương rõ ràng cũng không có ý định giao Dương Thị cho đứa con riêng này.
Dương Tầm Trung bị Kim Minh Trân gọi hối về, đối với người cha Dương Bạc Vệ này, anh ta thật sự không có chút tình cảm nào, điều này cũng không thể trách anh ta được, anh ta tổng cộng chỉ gặp qua Dương Bạc Vệ có một lần, mà Dương Bạc Vệ thậm chí chả nhìn anh ta lấy một cái, đương nhiên càng không thể nói chuyện với anh ta rồi, cho nên cho dù anh ta có muốn gọi ba thì cũng không có cơ hội!!

Dương Bạc Vệ ngay cả Dương Tầm Chiêu mà cũng không quan tâm thì Dương Tầm Trung chưa từng hy vọng xa xỉ rằng Dương Bạc Vệ sẽ quan tâm đến anh ta.
Cho nên Dương Bạc Vệ đối với anh ta mà nói cũng chỉ như một người xa lạ thôi vậy.
Nhưng mà, người chết rồi, điều anh ta nên làm cũng vẫn phải làm, cái nào cần tuân thủ thì vẫn phải tuân thủ.
Cho dù Kim Minh Trân không kêu anh ta về thì anh ta cũng phải về.
Anh ta không phải là muốn làm ra vẻ cho ai coi, anh ta biết bên ngoài có rất nhiều người đều đang cười cợt anh ta, anh ta biết bọn họ coi thường anh ta, mấy năm nay anh ta đã quen rồi, anh ta không quan tâm.
Anh ta cũng rất rõ, tất cả mọi thứ của Dương Thị đều sẽ không thuộc về anh ta, anh ta cũng không thèm, anh ta vẫn có sự tự mình biết mình, nếu như Dương Thị thật sự để anh ta quản lý thì chắc chả bao lâu sẽ bị anh ta chơi sạch sẽ thôi, hơn nữa anh ta cũng không thích đi phí cái sức đó.
Bây giờ anh ta sống được ngày nào thì vui ngày đó, những cái khác thì ai muốn quan tâm thì quan tâm.
Dương Tầm Trung vốn còn định quy củ mà quỳ ở linh đường, chỉ là mang máng cảm giác ánh mắt của mấy người bên ngoài nhìn về phía mình dường như đã có chút thay đổi, hơn nữa anh ta cũng phát hiện có rất nhiều người đang nhỏ tiếng bàn tán gì đó.
Giọng của mấy người đó không lớn, tiếng nhạc buồn ở linh đường lại rất lớn, Dương Tầm Trung không có nghe được rõ, nhưng anh ta nhìn thấy bọn họ đều cầm điện thoại, đang coi cái gì đó.
Dương Tầm Trung cũng nhanh chóng lấy điện thoại ra, rất nhanh đã tìm được nguyên nhân, nhìn nội dung trên đó, ánh mắt lười biếng của Dương Tầm Trung hiếm khi trở nên nghiêm túc.
Bình luận trên mạng càng lúc càng nhiều, tiếng chỉ trích cũng càng lúc càng nhiều, có một số lời quá khích cũng càng nói càng khó nghe, mới có mấy phút mà bình luận đã mấy chục ngàn rồi.
Mi tâm Dương Tầm Trung khẽ nhíu, lúc ngẩng đầu lên thì đúng lúc nhìn thấy bà cụ Dương đang ở không xa kia, vẻ mặt bà cụ Dương buồn bã, bộ dạng trông vô cùng yếu ớt, có mấy người đang dìu bà ta.
Dương Tầm Trung không biết bà cụ Dương có biết chuyện trên mạng hay không, nhưng anh ta biết, ở nhà họ Dương này, ở dịp như thế này, nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương không biểu lộ ra chút ý tứ nào thì phóng viên chỉ e sẽ không dám nói lung tung đâu.
Dương Tầm Trung nghĩ đến một số tin đồn mà trước đó đã nghe được, nghe nói cái chết của Dương Bạc Vệ có liên quan đến ông cụ Dương và bà cụ Dương!!
Mấy năm nay anh ta tuy sống ở nhà họ Dương, nhưng vốn không có tình cảm gì với ông cụ Dương và bà cụ Dương, bởi vì anh ta biết ông cụ Dương và bà cụ Dương đều không thích anh ta.
Anh ta cũng không thích bọn họ, mấy năm nay những chuyện mà ông cụ Dương và bà cụ Dương làm anh ta đều nhìn thấy vào trong mắt, anh ta biết bọn họ vì để đạt được mục đích mà trước giờ đều không từ thủ đoạn!!.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.