"Đương nhiên, công chúa vì Tầm Chiêu mà làm nhiều việc như vậy, Tầm Chiêu nhà chúng ta chắc chắn sẽ vô cùng biết ơn công chúa, như vậy hôn sự giữa Tầm Chiêu và công chúa sẽ càng thêm suông sẽ.
" Ông cụ Dương chính là một con cáo già, sao mà ông ta có thể không nhìn ra suy nghĩ của Trình Nhu Nhu được chứ, lúc này đương nhiên ông phải theo ý của Trình Nhu Nhu.
Ông cụ Dương biết nhất định phải để cho Dương Tầm Chiêu quay về nhà họ Dương càng sớm càng tốt, chuyện này tuyệt đối không thể kéo dài được nữa.
Thậm chí ông cụ Dương còn muốn, chỉ cần một khi Dương Tầm Chiêu quay về nhà họ Dương liền để Dương Tầm Chiêu lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Đương nhiên ông cụ Dương biết Dương Tầm Chiêu sẽ không dễ dàng đồng ý, cho nên ông còn phải nghĩ biện pháp mới được, nghĩ biện pháp khiến cho Dương Tầm Chiêu không thể không lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
"Vậy bây giờ tôi trở về cầu xin thành chủ giúp Dương Tầm Chiêu.
" Trình Nhu Nhu vô cùng hài lòng với câu trả lời của ông cụ Dương, mục đích lần này của cô ta coi như đã đạt được, bây giờ cô ta có thể trở về cầu xin thành chủ.
"Được, được, vậy xin nhờ công chúa.
" Khuôn mặt già nua của bà cụ Dương lúc này cười như một đóa hoa cúc.
Sau khi Trình Nhu Nhu rời khỏi nhà họ Dương, trong lòng càng vui vẻ, càng phấn khích, cô ta quay qua liếc nhìn Bùi Doanh một cái:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867322/chuong-1407.html