Tất nhiên, biết được thái độ của Karoo sẽ càng có cách để đối phó.
Xem ra hôm nay sẽ có trò hay đây.
Hai người đứng ở cửa lập tức đi tới, lục soát trên người bọn họ nhưng không soát được gì cả.
Đường Lăng đi thẳng từ khách sạn qua, trên người không mang bất cứ thứ gì khác.
Nghiêm Vũ nghe theo anh ta, nên anh ta không dặn Nghiêm Vũ cũng không mang theo.
Điều khiến Đường Lăng ngạc nhiên là người đàn ông do Dương Tầm Chiêu cử đến cũng không mang vũ khí trên người, hơn nữa sau khi anh ta nói hắn cũng không phản kháng gì, cũng để mặc cho bọn kia lục soát.
Trong phòng, Karoo ngồi chính giữa, cửa phòng không đóng, đói diện với bên này nên Karoo có thể nhìn rõ mọi tình hình.
“Đại ca, bọn họ thật sự không mang theo vũ khí ư?” Người bên cạnh thấy không soát được gì trên người Đường Lăng thì rất kinh ngạc.
Karoo nheo mắt, nhìn Đường Lăng ngoài cửa, nhưng không nói gì.
“Anh nói xem tên Đường Lăng này rốt cuộc có ý gì? Hắn thật sự dám tới gặp anh?” Người đàn ông ngồi bên phải, tỏ ra rất hứng thú: “Tìm anh nói chuyện? Nói chuyện gì?”
“Chắc chắn là tới cầu xin đại ca chúng ta tha cho hắn.
So về vũ lực thì bọn hắn không vượt qua được chúng ta, ở nước R này chúng ta không có đối thủ.
Đại ca chúng ta mà ra tay thì không ai dám đấu, trước đây chúng ta công kích bọn hắn nhưng đã bao giờ dám đấu lại.
Giờ chắc chắn là tới cầu hòa.” Người vừa nói ban nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867317/chuong-1402.html