"Hơn nữa với tính cách của Thanh Thanh, nếu con bé biết Lăng Tử thật sự thích đàn ông, biết Lăng Tử nghiêm túc, Thanh Thanh có thể sẽ ủng hộ hai người ở bên nhau, bà để Thanh Thanh nghĩ cách căn bản cũng vô dụng.
" Ông cụ Đường từ từ lắc đầu, bất lực than thở.
Bà cụ Đường suy nghĩ một chút, cảm thấy thật có thể như vậy.
"Vậy chúng ta cũng không làm gì, không xía vào sao?" Bà cụ Đường nhìn ông cụ Đường thử dò xét hỏi một câu.
"Chúng ta có thể làm gì? Chúng ta phải quản thế nào?" Khi ông cụ Đường ngẩng đầu cảm giác tóc ông lại rụng thêm mấy sợi rồi, ông phỏng đoán thật có thể bởi vì chuyện này buồn đến hói đầu.
"Nếu Lăng Tử thật sự ở bên đàn ông, vậy chắc chắn không thể có con, nhất định sẽ bị đoạn hậu.
" Lúc bà cụ Đường nghĩ đến chuyện này, thần sắc lại rõ ràng thay đổi mấy lần, những người ở tuổi của bà vô cùng xem trọng chuyện nối dõi tông đường.
"Chuyện đoạn hậu cũng là thứ yếu, chuyện như của Lăng Tử, coi như chúng ta không cứng rắn chia rẽ bọn họ, con đường của Lăng Tử cũng sẽ rất khó khăn.
" Trong con ngươi của ông cụ Đường thêm mấy phần nặng nề, dù sao chuyện như vậy cũng không được thế tục tiếp nhận, đặc biệt là ở đất nước bọn họ.
Bà cụ Đường nghe ông cụ Đường nói, trong lòng càng khó chịu hơn, bà cũng ngồi xuống ghế sofa, sau đó hai người cũng không nói lời nào, cứ ngồi yên lặng như vậy, chỉ là thỉnh thoảng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867298/chuong-1383.html