Bây giờ Trác Hiểu Lam đã bị đưa vào đồn cảnh sát và bị cảnh sát nhốt lại, chuyện này chắc chắn không thể che giấu được nữa.
Việc quan trọng nhất bây giờ là nghĩ cách cứu Lam Lam ra, dù dùng cách gì ông ta cũng không thể để con gái mình phải ngồi tù.
“Bây giờ chúng ta cũng đến đồn cảnh sát xem có chuyện gì đi.” Ba Trác gọi điện xong thì nhanh chóng lên xe.
Khi ba Trác và mẹ Trác đến đồn cảnh sát, nhóm luật sư của nhà họ Trác đã đến trước, luật sư của nhà họ Trác làm việc rất hiệu quả, họ đã nắm rõ tình hình.
“Tổng giám đốc Trác, bà Trác.” Luật sư Vương thấy ba mẹ Trác đến thì vội tới chào.
“Tình hình thế nào rồi? Lam Lam sao rồi?” Bây giờ điều mẹ Trác lo lắng nhất là tình hình của con gái.
“Vừa nãy tôi đã tìm hiểu rồi, những chứng cứ đưa ra đều rất bất lợi cho cô chủ, nếu theo quy định của pháp luật thì cô chủ có thể sẽ phải ngồi tù cả đời.” Luật sư Vương hiểu tâm trạng ba mẹ Trác lúc này, nhưng anh ta phải nói sự thật.
“Sao có thể? Chúng ta có thể đâm đơn kiện, có thể kiện họ, tôi không tin chúng ta không thắng họ.” Mẹ Trác hiển nhiên vẫn chưa nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc, bà ta vẫn rất hùng hồn.
“…”
Luật sự Vương nhìn mẹ Trác, do dự một chút rồi vẫn nói thật: “Nếu đệ đơn kiện thì khả năng thắng của chúng ta rất thấp.”
Luật sư Vương nói câu này đã là nể mẹ Trác lắm rồi, thật ra anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867290/chuong-1375.html