Lâm Bối vẫn muốn tránh anh, cách xa anh!! Thế nên trong tình huống này mà Lâm Bối còn có thể ngủ bên người anh thì chỉ có một khả năng thôi, đó là cô thật sự rất mệt.
Sao cô lại mệt đến mức này.
Thời gian này cô đã làm gì mà lại khiến mình mệt mỏi đến thế?
"Gần đây cậu ta đang làm gì?" Đường Lăng đột nhiên ngồi thẳng, lại nhìn sang Mạnh Lâm, giọng nói lạnh lùng hơn hẳn, nhưng lúc này giọng nói của Đường Lăng đã nhỏ hơn.
"Hả, hả? Gì? Ai?" Vốn dĩ Mạnh Lâm đã ngạc nhiên đến mức sững ra khi bị Đường Lăng từ chối, nhưng lúc này lại nghe thấy câu hỏi không đầu không đuôi của Đường Lăng thì anh ta thật sự không phản ứng kịp, không hiểu ý của Đường Lăng.
Đường Lăng nhíu mày: “Gần đây Tiểu vương tử đang làm gì?"
Lúc nói lời này rõ ràng giọng nói của Đường Lăng càng nhỏ hơn, anh còn quay đầu lại nhìn Lâm Bối, thấy Lâm Bối vẫn không có phản ứng gì, chắc chắn cô đang ngủ thật, chẳng những ngủ mà còn ngủ rất say.
"Hả?" Mạnh Lâm càng bối rối hơn, tại sao đột nhiên chuyển sang hỏi chuyện Tiểu vương tử vậy.
Nhưng mà Mạnh Lâm nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Gần đây Tiểu vương tử chẳng hề xuất hiện, chỉ xuất hiện trong yến tiệc mấy hôm trước thôi, nhưng khi đó sắc mặt của Tiểu vương tử rất khó coi, tinh thần cũng không tốt..."
"Biết đã xảy ra chuyện gì không?" Ánh mắt của Đường Lăng rõ ràng chìm hẳn, rốt cuộc là chuyện gì lại khiến cô mệt đến mức này?
Trước đó ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867284/chuong-1369.html