Trước giờ Dương Tầm Chiêu luôn tiếc chữ như vàng, anh chưa bao giờ nói nhảm với người khác, vẫn luôn trực tiếp dùng hành động.
"Trác Hiểu Lam, vừa rồi chị cũng nghe thấy lời của Tầm Chiêu rồi đấy, em có thể nói rõ cho chị biết, đó là suy nghĩ chân thực nhất của Tầm Chiêu, chị không cần nghi ngờ gì cả, những việc chị đã làm, sau này Tầm Chiêu sẽ tính với chị từng món nợ một, chị tự giác đi.
" Cuối cùng cậu hai Trác bổ sung thêm mấy câu, một là để cho Trác Hiểu Lam nhận rõ thực tế, hai là thêm một búa nữa khi Trác An Nam đang bên bờ vực sụp đổ.
Không phải cậu hai Trác ác độc, mà là cậu hai Trác thật sự không muốn Trác Hiểu Lam tiếp tục làm ra những chuyện khác nữa, anh ta tình nguyện khiến cho Trác Hiểu Lam sụp đổ ngay bây giờ, còn tốt hơn là để Trác Hiểu Lam tiếp tục vắt óc tìm kế hại người.
Cậu hai Trác nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại, mặc dù vết thương của mấy người không nguy hiểm, tuy rằng đã cầm máu cho mấy người nhưng vẫn còn đau lắm, vẫn nên nhanh chóng đến bệnh viện thôi.
"Đại ca, đã xác định được vị trí của cô ta.
" Cậu hai Trác vừa cúp điện thoại đã nghe thấy Đầu To đang báo cáo với Dương Tầm Chiêu.
Không cần hỏi cậu hai Trác cũng biết là xác định vị trí của ai.
Anh ta vốn tưởng rằng Dương Tầm Chiêu bảo anh nghe điện thoại chỉ là để kích thích Trác Hiểu Lam thôi, không ngờ rằng thật ra là Hiểu Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867270/chuong-1355.html