Đường Lăng đoán Nhã Thanh và Trác Thanh chắc chắn đang điều tra chuyện của ba Viên Ngữ, hy vọng mọi chuyện thuận lợi, đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Đường Lăng thầm thở dài một hơi, lấy lại tinh thần, cho dù lúc này anh ta lo lắng cũng phải đảm bảo Viên Ngữ không xảy ra chuyện gì trước.
Nếu Viên Ngữ xảy ra chuyện, bọn họ không còn nhân chứng tố cáo Trác Hiểu Lam, đương nhiên anh ta càng không thể nào giải thích với Trác Thanh.
Bởi vì Viên Ngữ hôn mê, cho nên đút thuốc rất chậm, giáo sư Cổ rất có kiên nhẫn đút từng muỗng, không bị trào ra ngoài.
Cuối cùng cũng đút hết chén thuốc, Đường Lăng nhìn Viên Ngữ trên giường thì cũng không nhịn được lo lắng.
Nếu Viên Ngữ có thể tỉnh lại thì chẳng những có thể giúp Nhã Thành mà còn cứu được Trác Thanh.
Anh ta thấy rõ tình cảm của Trác Thanh với Viên Ngữ, tám năm trước Trác Thanh và Viên Ngữ vừa chia tay thì giống như một cái xác không hồn.
Tám năm qua, Trác Thanh vẫn luôn không quen bạn gái, vẫn luôn ngu ngốc chờ đợi, nếu không phải năm đó Viên Ngữ làm chuyện đó khiến Trác Thanh tin là thật thì Trác Thanh chắc chắn đã sớm đi tìm Viên Ngữ.
Hiện tại Trác Thanh đã biết sự thật năm đó, cũng biết năm đó Trác Hiểu Lam ép Viên Ngữ chia tay với mình, Trác Thanh cũng biết rõ năm đó Viên Ngữ làm chuyện đó là giả, chỉ vì muốn cho anh ta thấy.
Coi như hiểu lầm của tám năm trước đã được tháo gỡ, nhưng hiện tại Trác Hiểu Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867257/chuong-1342.html