Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng Trác Hiểu Lam không khỏi kích động.
Nói thật, đã lâu rồi cô ta chưa gặp Dương Tầm Chiêu, hơn nữa thậm chí đã cô ta và Dương Tầm Chiêu đã không liên lạc với nhau một thời gian dài.
Từ sau khi Hàn Nhã Thanh trở lại nhà họ Đường, ngay cả gọi điện thoại mà cô ta và Dương Tầm Chiêu cũng không gọi.
Đều do Hàn Nhã Thanh, trước khi Hàn Nhã Thanh xuất hiện, quan hệ của cô ta và Dương Tầm Chiêu rất thân mật, khi đó Dương Tầm Chiêu rất nghe lời cô ta.
Trác Hiểu Lam đang nghĩ thì cửa phòng bệnh mở ra, Trác Hiểu Lam nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn, sau đó thì thấy Dương Tầm Chiêu mở cửa ra, nhưng Dương Tầm Chiêu không nhanh chóng đi vào mà để Hàn Nhã Thanh ở phía sau vào trước, anh ta mở cửa cho Hàn Nhã Thanh.
Trong tay Dương Tầm Chiêu còn cầm theo hoa quả và một ít thực phẩm dinh dưỡng, giờ lại giúp Hàn Nhã Thanh mở giúp, giúp Hàn Nhã Thanh giữ cửa, còn Hàn Nhã Thanh thì chỉ cầm một bó hoa tươi trong tay.
Với Dương Tầm Chiêu thì những chuyện này chẳng là gì, nhưng lúc này Trác Hiểu Lam nhìn thấy thì thấy cực kì gai mắt.
Hàn Nhã Thanh là người chết sao? Sao chẳng biết cầm giúp cho Tầm Chiêu, hơn nữa Tầm Chiêu cầm nhiều đồ thế mà Hàn Nhã Thanh còn để Tầm Chiêu mở cửa giúp cô ta? Sao Hàn Nhã Thanh này chẳng biết phân biệt tốt xấu gì vậy?
Khi Hàn Nhã Thanh đi vào phòng rồi Dương Tầm Chiêu mới vào theo sau, sau đó đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867242/chuong-1327.html