Đường Lăng vẫn cảm thấy, có Trác Hiểu Lam thì khả năng Viên Ngữ tỉnh lại sẽ rất lớn.
“Cho dù Viên Ngữ giảm bớt liều lượng thuốc, nếu để lâu chắc chắn sẽ chết, vì vậy Viên Ngữ giảm bớt liều lượng thuốc cũng không có ý nghĩa quá lớn, trừ phi cô ta biết sẽ có người kịp thời cứu cô ta.
” Hàn Nhã Thanh nhìn Đường Lăng, đột nhiên nói ra một câu như vậy.
Đường Lăng hơi ngẩn ra, sau đó lập tức cười khẽ: “Chắc hẳn Viên Ngữ biết anh đang ở bệnh viện, biết anh sẽ lập tức thông báo cho Trác Thanh, biết Trác Thanh sẽ lập tức dẫn Trác Hiểu Lam đến, Viên Ngữ cũng là bác sĩ, Viên Ngữ càng hiểu rõ khả năng của Trác Hiểu Lam hơn, vì vậy Viên Ngữ đánh cược Trác Hiểu Lam sẽ đến cứu cô ta.
”
Hàn Nhã Thanh nghe thấy phân tích của Đường Lăng, không nói thêm gì nữa, chỉ là cô khẽ cau mày lại, là như vậy thật sao?
Cô có cảm giác dường như chuyện này không đơn giản như vậy.
Nhưng những gì Đường Lăng phân tích cũng không có vấn đề gì, phù hợp với lẽ thường.
Bây giờ cũng chỉ có thể chờ phẫu thuật kết thúc, xem tình trạng của Viên Ngữ rồi nói tiếp.
“Lão đại, phẫu thuật xong rồi.
” Đúng vào lúc này, A Dũng nhanh chóng bước vào phòng giám sát, báo cáo tình huống bên ngoài cho Đường Lăng.
“Đi qua xem xem.
” Đường Lăng nhanh chóng đứng dậy, đi ra khỏi phòng giám sát.
Tất nhiên Hàn Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu cũng cùng đi theo.
Khi ba người đi đến bên ngoài phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867231/chuong-1316.html