Ba người đều không nói lời nào, chỉ nghe thấy tiếng bước chân của ba người trên cầu thang, bầu không khí tương đối yên lặng khiến tiếng bước chân trở nên nặng nề, một tiếng lại một tiếng, khiến người ta hơi hoảng hốt.
Dù gì ba người cũng từng được huấn luyện qua, tốc độ rất nhanh, không lâu sau đã đến tầng năm, phòng phẫu thuật tầng năm cách thang bộ không xa, lúc Hàn Nhã Thành đến ngã rẽ thì thấy chủ nhiệm khoa mang theo hai bác sĩ nữa tiến vào phòng phẫu thuật.
"Thanh Thanh, đừng quá lo lắng.
" Đường Lăng thấy mặt Hàn Nhã Thanh nghiêm lại, nhịn không được khuyên một câu.
Nhưng Đường Lăng vừa nói xong trong phòng phẫu thuật liền truyền ra một tiếng kêu: "Bác sĩ Viên! Bác sĩ Viên cô sao vậy?"
Trong lòng Hàn Nhã Thanh trầm xuống, mắt cũng hơi nheo lại, xem ra vẫn xảy ra chuyện, bọn họ vẫn chậm một bước.
Đường Lăng ngây người, anh thật không nghĩ tới, đối phương dưới mắt anh lại có thể làm ra chuyện này, hơn nữa còn thành công, chỉ không biết tình hình như thế nào.
Ba người nhanh chóng đi đến phòng phẫu thuật.
"Nhanh, nhanh cứu cô ấy, vẫn còn hi vọng.
" Giọng nói của chủ nhiệm khoa truyền ra.
"Chủ nhiệm, tình hình này của cô ấy chúng ta căn bản không còn cách nào cả, vẫn nên mời chuyên gia đến đây đi.
" Một bác sĩ đi cùng chủ nhiệm khoa lại đưa ra ý kiến ngược lại.
"Chủ nhiệm, bác sĩ Lý nói đúng, tình hình của bác sĩ Viên bây giờ, nếu chúng ta cưỡng ép cứu, chỉ sợ! "
"Tôi cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867224/chuong-1309.html