Lúc này, Viên Ngữ gần như suy sụp hoàn toàn, cô biết mình không thể phản kháng và cũng không phản kháng nổi.
"Vừa nãy tôi cũng đã nói, cô có thể không chết, tôi sẽ chừa đường sống cho cô, thế nên hãy động não đi, cô là người thông minh mà, tôi tin là cô đủ thông minh để hiểu ý mà tôi nói.
" Giọng nói từ tốn của đối phương truyền đến, nhất là mang hàm ý ám chỉ ở câu cuối.
Ánh mắt của Viên Ngữ vụt sáng, rất nhanh một ý nghĩ lóe lên trong đầu, cô gần như đã hiểu sơ sơ ý của người nọ muốn nói rồi.
"Hiểu chưa? Hiểu rồi thì tốt.
" Người nọ quả thật thông minh, mặc dù Viên Ngữ chưa mở miệng nhưng đã biết là cô đã hiểu, thế nên, giờ phút này, thông qua giọng nói có thể thấy ý cười như có như không của đối phương.
"Tại sao muốn làm như vậy? Tóm lại ý anh là sao? Tóm lại anh muốn làm gì?" Tuy Viên Ngữ đã hiểu hàm ý của đối phương, nhưng tuyệt nhiên không rõ lý do vì sao đối phương phải làm vậy.
Trong suy nghĩ của cô, hắn là một người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, cô rõ hơn ai hết mạng của cô đối với người nọ mà nói chả là cái thá gì, cho nên hắn hoàn toàn không cần thiết phải làm mọi chuyện trở nên phức tạp như vậy.
"Cứ dựa theo những gì tôi nói mà làm là được, những chuyện khác không phải là chuyện cô nên hỏi.
" Đầu bên kia, giọng nói đã tăng thêm mấy phần nghiêm túc cùng lãnh đạm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867221/chuong-1306.html