Trong lúc nhất thời mọi người đều trở nên trầm mặc, bởi vì tất cả mọi người đều không biết giờ phút này phải mở miệng như thế nào, cũng không biết nên nói cái gì.
Lúc này biểu cảm của mọi người ai ai cũng đều phức tạp hơn ai, đương nhiên là lần này ánh mắt của mọi người đều cùng nhau nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, ánh mắt đó tương đối phức tạp.
Lần này bao gồm cả ông cụ Đường cũng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, khóe môi của ông cụ Đường giật giật, dường như là muốn nói cái gì đó, nhưng mà cuối cùng lại không nói được một chữ nào.
“Sao vậy, sao vậy? Rốt cuộc là có chuyện gì, mọi người nói một câu cái coi!” Điện thoại của bà cụ Đường không có ở bên người, hơn nữa kính lão của bà cũng không mang theo, tính tình của bà gấp gáp, bây giờ cũng không có kiên nhẫn đi lấy điện thoại của mình nhìn xem, một mặt sốt ruột nhìn mọi người.
“Lần này con cũng không phải là của Tầm Chiêu.” Đường Lăng không đành lòng thấy bà nội của mình sốt ruột, là người đầu tiên mở miệng, chỉ là lời nói đó rõ ràng có chút lạ.
“Cháu nói bậy bạ cái gì đó hả! Cái gì mà con không phải của Tầm Chiêu, đứa bé chắc chắn của Tầm Chiêu, Tầm Chiêu chắc chắn là ba của bọn nhỏ, chuyện này tuyệt đối sẽ không sai đâu!” Bà cụ Đường hung hăng trợn mắt nhìn Đường Lăng: “Lời này mà con cũng dám nói lung tung nữa hả.”
“Bà nội, đây không phải là con nói lung tung, tin tức vừa mới đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867197/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.