Hơn nữa bà cụ Dương lúc này còn chỉ gà mắng chó, mắng Hàn Nhã Thanh, đôi mắt Dương Tầm Chiêu cũng tràn đầy hàn ý, hiện tại anh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, về sau bất kỳ một người nào nhà họ Dương dám nói nửa câu không đúng về Nhã Thanh, anh tuyệt đối sẽ không khách khí nữa.
"Bà cụ Dương, tôi khuyên bà trước khi nói chuyện nên suy nghĩ cho kỹ càng, có một số việc, trong lòng bà biết rõ, nhưng bà lại vì lợi ích của mình mà muốn giấu diếm, một khi đã như vậy,mong bà đừng có nói gần nói xa, vừa rồi có phóng viên hỏi chuyện ông cụ Dương ngất xỉu, mong bà hãy giải thích chuyện của ông cụ Dương đi, nếu không, chúng tôi cũng chỉ có thể phơi bày tất cả mọi chuyện, Diêm Môn chúng tôi không có gì phải sợ, cậu chủ nhỏ của chúng tôi càng không có gì mà không dám.” Cố Ngũ vẫn luôn canh giữ bên cạnh Đường Minh Hạo, không mở miệng, nhưng Cố Ngũ không mở miệng, cũng không có nghĩa là Cố Ngũ không rõ.
Cố Ngũ nhìn ra bà cụ Dương đã biết thân phận của cậu chủ nhỏ, bà cụ Dương biết cậu chủ nhỏ là con trai của ông chủ và bà chủ.
Nhưng bà cụ Dương hiển nhiên không muốn nhận cậu chủ, rõ ràng là bà cụ Dương sợ bị người ta biết chuyện này, bà cụ Dương sợ ảnh hưởng đến việc thông gia của nhà họ Dương và Quỷ Vực chi thành.
Bà cụ Dương không muốn nhận cậu chủ, lại còn muốn lôi bà chủ ra nói chuyện, Cố Ngũ chỉ muốn cười ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867159/chuong-1244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.