Ông cụ Đường nghĩ nếu là như thế, vậy bọn họ càng không thể bỏ mặc, nhưng ông cụ Đường làm việc luôn rất cẩn thận, bây giờ ông không tiếp tục hỏi nữa, chỉ nghĩ đến lúc đó lại bàn bạc với Đường Lăng xem làm sao để giúp Dương Tầm Chiêu, một mình Dương Tầm Chiêu chắc chắn không thể chống lại Quỷ Vực Chi Thành được.
Hàn Nhã Thanh nhìn Dương Tầm Chiêu, trong lòng dần nảy ra một suy đoán, cô đã dần đoán ra được Dương Tầm Chiêu định làm gì, Hàn Nhã Thanh mơi mấp máy môi, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nhịn, cứ để Dương Tầm Chiêu tự giải quyết chuyện này đi.
Dương Tầm Chiêu là người trong cuộc, anh là người có quyền lợi quyết định phải làm gì nhất.
Phòng vẽ tranh của Trương Minh Hoàng, quản gia Trọng vội vàng đi đến, quản gia Trọng luôn luôn bình tĩnh ổn định bây giờ cũng có hơi vội vàng, đi rất nhanh, tiếng bước chân cũng rất mạnh.
Trương Minh Hoàng dời mắt nhìn ông, ánh mắt khẽ động: “Lại xảy ra chuyện gì?”
Ông cảm giác từ sau khi đến thành phố A đến giờ, quản gia Trọng giống như đổi thành một người hoàn toàn khác, chỉ chút chuyện nhỏ đã có thể làm quản gia Trọng sốt ruột hoang mang hoảng hốt.
“Thành chủ, thật sự đã xảy ra chuyện, Trịnh Hùng dẫn Trình Nhu Nhu đi nhà họ Dương, cũng không biết dùng cách gì mà lại làm cho ông cụ Dương và bà cụ Dương đồng ý chuyện hôn nhân giữa Trình Nhu Nhu và Dương Tầm Chiêu, bây giờ ông cụ Dương đã mở cuộc họp ký giả, công khai ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867112/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.