Chương trước
Chương sau
Thư ký Lưu đột nhiên có hơi hối hận khi gọi tổng giám đốc nhà mình tới, một vị công chúa còn ngốc hơn cả ngốc như này, thật sự không cần thiết phải gặp mặt gì cả.
Anh ta còn tưởng Quỷ Vực Chi Thành siêu cỡ nào chứ? Hiện nay nhìn thấy vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này, thư ký Lưu cảm thấy Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn là thứ hữu danh vô thực.
Thư ký Lưu cảm thấy tổng giám đốc như mình thấy người như này đều là lãng phí thời gian.
Có điều, anh ta đều đã thông báo cho tổng giám đốc rồi, vẫn là đợi tổng giám đốc tới thì nói tiếp đi.
“Các vị mời đến phòng tiếp khách đợi một lát.” Tuy hình tượng Quỷ Vực Chi Thành ở trong lòng thư ký Lưu trong nháy mắt giảm xuống không biết bao nhiêu lần, nhưng thư ký Lưu vẫn duy trì sự lịch sự và khách sáo vốn có.
Trong lòng Trịnh Hùng rất không hài lòng, vừa muốn nói tiếp gì đó.
“Được, vậy chúng tôi đi tới phòng tiếp khách đợi, đợi Dương Tầm Chiêu tới.” Chỉ là Trình Nhu Nhu lại mở miệng trước một bước, lúc này giọng điệu của Trình Nhu Nhu nghe thì không có bất cứ sự bất mãn gì, hình như còn khá vui vẻ, hơn nữa cô ta gọi thẳng tên của Dương Tầm Chiêu, giống như là rất thân với Dương Tầm Chiêu.
Thư ký Lưu sững ra, cứ cảm thấy công chúa này lạ lạ, cảm thấy công chúa này hình như là đang đánh chủ ý không tốt gì đó.
“Nếu công chúa của chúng tôi đã nói như vậy rồi, vậy chúng tôi tới phòng tiếp khách, bảo Sếp Dương của các anh nhanh chóng tới.” Trịnh Hùng hôm nay là cùng Trình Nhu Nhu tới, ở trước mắt người ngoài tự nhiên phải tôn trọng ý của Trình Nhu Nhu, càng huống chi Trình Nhu Nhu là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, ông ta tự nhiên phải tận lực lấy lòng.
Hôm nay Bùi Doanh không có tới, bởi vì lần trước khi ở Cẩm Thành Hàn Nhã Thành đã nhận ra Bùi Doanh, cho nên Bùi Doanh tự nhiên không thể xuất hiện ở loại trường hợp này.
Thư ký Lưu lần này không có nói gì, chỉ là mỉm cười, tổng giám đốc nhà anh ta làm việc có khi nào cần phải nghe người khác chứ?
Khi thư ký Lưu dẫn hai người đi vào phòng tiếp khách, cặp mắt của Trình Nhu Nhu càng là không nhịn được mà nhìn xung quanh, trên mặt tràn ngập sự sửng sốt và kinh diễm, hoàn toàn chính là dáng vẻ mở to tầm nhìn.
“Đây là phòng tiếp khách của các anh sao? Thật lớn, rất xinh đẹp.” Lúc này Trình Nhu Nhu không nhịn được mà trực tiếp khen ngợi.
Thư ký Lưu ngây ra, liếc nhìn phòng tiếp phòng đẳng cấp sang trọng của bọn họ, vị công chúa này dùng từ xinh đẹp tới hình dung phòng tiếp khách của bọn họ? Thật sự chỉ là được cái mã, không có kiến thức.
“Hai vị đợi ở đây đi.” Thư ký Lưu sau khi dẫn người vào phòng tiếp khách, liền định trực tiếp rời khỏi, anh ta là thật sự không muốn hầu hạ người phụ trách phân bộ ở thành phố A của Quỷ Vực Chi Thành và vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này.
“Sao hả? Cậu không ở đây tiếp đón chúng tôi sao?” Trịnh Hùng vốn dĩ là rất bất mãn, thấy thư ký Lưu còn muốn rời đi, sắc mặt lập tức thay đổi, mặc kệ nói như nào, ông ta cũng là người phụ trách phân bộ ở thành phố A của Quỷ Vực Chi Thành, một thư ký của Dương Thị vậy mà dám phớt lờ ông ta như vậy.
“Gần đây tổng giám đốc luôn không tới công ty, công ty còn có rất nhiều việc cần tôi đi xử lý, vẫn mong hai vị lượng thứ.” Thư ký Lưu vốn dĩ không muốn tiếp bọn họ, thấy thái độ này của Trịnh Hùng, tự nhiên càng không muốn nán lại.
Đương nhiên những lời thư ký Lưu nói cũng là sự thật, tổng giám đốc bây giờ trực tiếp mặc kệ Dương Thị, tất cả mọi chuyện của công ty đều là anh ta xử lý, anh ta thật sự là rất bận.
“Anh nói công ty do anh xử lý?” Trình Nhu Nhu trước nay luôn não tàn lần này phản ứng ngược lại khá nhanh, nghe hiểu lời của thư ký Lưu, hơn nữa còn bắt được một trọng điểm.
Trịnh Hùng cũng sững ra, có hơi nghi hoặc nhìn sang thư ký Lưu, công ty của Dương Thị Dương Tầm Chiêu không quản, giao cho một thư ký nhỏ đi lo liệu?
Thư ký Lưu ngước mắt nhìn Trình Nhu Nhu, có hơi bất ngờ trước câu hỏi này của Trình Nhu Nhu, thư ký Lưu nghĩ rồi, gật đầu: “Phải.”. Đam Mỹ Sắc
Chuyện này bây giờ đã không phải là thư ký, mọi người trên dưới công ty đều biết rồi, tổng giám đốc ngày ngày không tới công ty, không quản chuyện của công ty, chắc chắn là không giấu được nhân viên của công ty.
Càng huống chi tổng giám đốc vốn dĩ chính là cố ý, tổng giám đốc một chút cũng không để bụng nháo sự việc ra, hơn nữa tổng giám đốc lần này cũng là làm thật, không quản chuyện của công ty, không quản chuyện của nhà họ Dương, từ đây vạch rõ ranh giới với nhà họ Dương.
Thư ký Lưu đi theo bên cạnh Dương Tầm Chiêu mấy năm rồi, rất rõ những chuyện mà ông cụ Dương và bà cụ Dương đã làm, tổng giám đốc lần này là vì bà chủ, cũng là vì bị ông cụ Dương và bà cụ Dương làm tổn thương rồi.
Thư ký Lưu càng rõ ràng lần này tổng giám đốc là đã hạ quyết tâm rồi, chuyện này sợ là không có nước hòa hoãn gì đó rồi, cho nên tổng giám đốc không quản chuyện của công ty sợ là rất nhanh sẽ truyền đến tai của ông cụ Dương, đương nhiên đến lúc đó chắc chắn cũng sẽ trực tiếp truyền ra, cho nên cũng không có gì phải che giấu cả.
“Công ty của chính anh ta bản thân anh ta tại sao không quản chứ? Vậy mà giao cho anh lo liệu?” Trình Nhu Nhu sau khi nghe thấy lời của thư ký Lưu, lông mày nhíu chặt, lần nữa cất tiếng, mang theo vài phần nghi hoặc, hơn nữa vậy mà còn mang theo vài phần bất mãn.
Thư ký Lưu nhìn Trình Nhu Nhu, cặp mắt nhanh chóng lóe lên, vị công chúa này nghi hoặc anh ta có thể hiểu, nhưng biểu cảm bất mãn của vị công chúa này là cái quỷ gì?
Người khôn1g biết còn tưởng vị công chúa này có quan hệ gì với tổng giám đốc nhà anh ta?
“Tôi nghe nói Dương Thị thật ra vẫn là do ông cụ Dương nói mới tính, khoảng thời gian trước Dương Tầm Chiêu hình như nháo không vui vẻ lắm với ông cụ Dương, chắc không phải là ông cụ Dương không cho phép Dương Tầm Chiêu đến công ty đó chứ? Hơn nữa tôi còn nghe nói nhà họ Dương không chỉ có một người thừa kế là Dương Tầm Chiêu, Dương Tầm Chiêu còn có một người em trai.” Trịnh Hùng lập tức phát huy trí tưởng tượng của ông ta, đương nhiên theo Trịnh Hùng thấy, là không có ai có thể tự mình từ bỏ công ty to như vậy.
“Nếu thật là như thế, Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi có thể giúp anh ta.” Mắt của Trình Nhu Nhu đột nhiên sáng lên, cô ta đang rầu rĩ không tìm được cơ hội quyến rũ Dương Tầm Chiêu, nếu Dương Tầm Chiêu nháo sự với ông cụ Dương, nếu ông cụ Dương không để Dương Tầm Chiêu thừa kế công ty của Dương Thị, Trình Nhu Nhu cảm thấy chuyện này đối với cô ta mà nói tuyệt đối là một cơ hội rất tốt.
Thư ký Lưu khẽ cúi thấp đầu, khóe môi giật giật, hai người này cũng quá tự cho mình là đúng rồi?
Nhất là vị công chúa này, cô ta giúp tổng giám đốc? Tổng giám đốc cần cô ta giúp sao?
Dương Thị bây giờ vốn dĩ đã đứng tên của tổng giám đốc, Dương Thị chỉ là không muốn rồi, hai người này hoàn toàn không rõ tình hình ở đây nói khoác lác, thật là được đấy.
“Tôi nghĩ hai vị khả năng hiểu lầm rồi, tổng giám đốc nhà tôi có quá nhiều sản nghiệp, không quản được, thật ra không chia ra tinh lực đi lo liệu mấy chuyện nhỏ này của Dương Thị.” Thư ký Lưu thật sự nhìn không quen điệu bộ của hai người trước mắt này, ở Dương Thị bọn họ, ở trước mặt tổng giám đốc nhà anh ta tìm cảm giác ưu việt sao? Ai cho bọn họ bản lĩnh chứ?
Thế lực của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ là khá lợi hại, nhưng tổng giám đốc nhà anh ta không kém Quỷ Vực Chi Thành bao nhiêu cả.
Sản nghiệp của tổng giám đốc nhà anh ta cũng có rất nhiều!
Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ không phải là rất giỏi sao? Vậy mà cũng đều không biết sao?
Trước đây, người biết những sản nghiệp đó của tổng giám đốc không nhiều, nhưng bây giờ tổng giám đốc trực tiếp từ bỏ Dương Thị, sản nghiệp khác của tổng giám đốc sẽ lộ ra bên ngoài, cho dù không phải là toàn bộ, tóm lại có một bộ phận khả năng bị lộ ra.
Cho nên thư ký Lưu lúc này chính là cố ý nói cho hai người trước mặt này nghe, chính là vì đè cái thói tự cho mình là đúng của hai người này đi.
“Ý của anh là Dương Tầm Chiêu ngoài Dương Thị ra, còn có sản nghiệp khác?” Mắt của Trình Nhu Nhu lập tức mở to, sự sửng sốt trên mắt không hề che đậy, giọng nói thậm chí không nhịn được mà nâng cao hơn vài phần.
Thư ký Lưu lần nữa sững ra, anh ta là muốn đè hai người này, nhưng anh ta lại không ngờ phản ứng của vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này sẽ lớn như vậy, vừa rồi vị công chúa này hô quá lớn tiếng, dọa anh ta giật mình.
“Vậy Dương Tầm Chiêu còn có bao nhiêu sản nghiệp khác? Rất nhiều sao?” Trình Nhu Nhu không biết nghĩ tới cái gì, trên mặt bỗng nhiều thêm vài phần kích động, giọng nói thậm chí còn mang theo vài phần cấp thiết.
Thư ký nhìn cô ta, ánh mắt vô thức lóe lên, trong lòng càng thấy kỳ lạ, vị công chúa này là thật sự có bệnh à?
Bộ dạng kích động khẩn trương này của cô ta là sao đây? Sản nghiệp của tổng giám đốc nhà anh ta có nhiều hay không có liên quan gì với vị công chúa này chứ?
“Thư ký Lưu, giám đốc Tiết đến phòng làm việc tìm anh, không tìm thấy anh, giám đốc Tiết nói có văn kiện cần con dấu của anh, đang khẩn trương đi tìm anh đó.” Vừa hay vào lúc này, một nhân viên chạy tới, khi nhìn thấy thư ký Lưu rõ ràng thở phào một hơi.
“Được, tôi bây giờ qua đó.” Thư ký Lưu thật sự không muốn lãng phí thời gian với người này, đang rầu rĩ không thoát được thân, bây giờ vừa hay nhân cơ hội này rời khỏi.
“Vừa rồi thư ký Lưu nói Dương Tầm Chiêu còn rất nhiều sản nghiệp, ông cảm thấy là thật không?” Thư ký Lưu rời khỏi, Trình Nhu Nhu không thể hỏi thư ký Lưu được nữa, bèn quay sang Trịnh Hùng, hỏi Trịnh Hùng.
Lông mày của Trịnh Hùng hơi nhíu lại, trên mặt nhiều hơn vài phần suy tư: “Rất có khả năng là thật, Dương Tầm Chiêu quả thất khá giỏi, có sản nghiệp khác cũng bình thường.”
Liên quan đến chuyện của Dương Tầm Chiêu, ông ta cũng nghe nói không ít.
“Vậy ông cảm thấy Dương Tầm Chiêu sẽ có bao nhiêu sản nghiệp? Sẽ có rất nhiều sao?” Khi Trình Nhu Nhu hỏi câu này, cặp mắt nhanh chóng lóe lên, trong mắt rõ ràng thấp thoáng vài phần ánh sáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.