Lúc Dương Tầm Chiêu tuyên bố chuyện này thì trong giọng nói mang theo sự khoe khoang, càng thêm đắc ý, đúng vậy, chính là đắc ý, anh làm ba rồi, anh có thể không đắc ý sao?
Mấy người này còn tỏ vẻ đồng tình nhìn anh sao? Đúng là gặp quỷ, anh muốn bọn họ nghe cho rõ chuyện gì đã xảy ra?
"Cạch..." Ly rượu trong tay cậu năm Tào lập tức rơi xuống đất, may là anh ta đã uống hết rượu nên ly rượu trống không.
Mấy người khác cũng nhìn chằm chằm Dương Tầm Chiêu, giống như nhìn thấy quái vật.
"Anh ba, anh nói anh làm ba rồi? Chị dâu mang thai sao?" cậu bảy còn nhỏ tuổi, lòng hiếu kỳ thật sự quá nặng, nhưng lúc này đầu óc của cậu bảy cũng không dừng hoạt động: "Anh ba, chị dâu mang thai nhưng lại không cần anh nữa?"
"Cậu nói gì vậy, da ngứa sao?" Dương Tầm Chiêu liếc cậu bảy một cái, bọn họ rất yêu quý cậu bảy cho nên giọng Dương Tầm Chiêu nói chuyện với cậu bảy vẫn còn tốt.
"Tôi cần phải nhấn mạnh một chút, không phải tôi sắp làm ba mà là tôi đã làm ba rồi, tôi..."
"Anh ba, em hiểu rồi, anh và người khác có con cho nên chị dâu mới không cần anh nữa." cậu bảy không đợi cậu ba Dương nói xong đã kêu lên một tiếng: "Anh ba, sao anh có thể như vậy?"
"Cậu có thể câm miệng lại." Lần này Dương Tầm Chiêu trừng mắt nhìn cậu bảy một cái, bình thường đứa nhỏ này rất đáng yêu, miệng cũng rất ngọt, hôm nay sao anh ta nói mấy lời không dễ nghe như thế.
"thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867074/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.