"Bọn tôi cũng không biết là chuyện gì, tôi và anh hai vừa suy đoán là chị dâu không cần anh ba, tâm trạng của anh ba không tốt, cho nên gọi chúng ta đi uống rượu." Tịch Xuyên giải thích một chút.
"Thật sao? Chị dâu không cần anh ba?" cậu bảy nhanh chóng trợn mắt lên, trên mặt càng thêm kinh ngạc, nhưng dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác còn nhiều hơn cậu hai Trác lúc nãy: "Nếu thật sự như vậy thì không uổng công em chạy đến đây vào nửa đêm, em muốn xem trò hay này."
"Nói nhỏ chút, cậu không sợ anh ba đến đây đúng lúc nghe thấy chứ." Tịch Xuyên trừng mắt nhìn cậu bảy một cái: "Hơn nữa, chị dâu vứt bỏ anh ba, cậu vui vẻ lắm sao?"
"Em chỉ muốn nhìn dáng vẻ anh ba bị chị dâu vứt bỏ thế nào thôi?" Trên mặt cậu bảy mang theo ý cười, nhưng giọng nói vẫn giảm xuống đi rất nhiều, cậu bảy vẫn lo lắng cậu ba Dương nghe thấy lời mình nói.
"Chuyện này thật sự nghiêm trọng như thế?" Cậu năm Tào nghe bọn họ nói thì nhíu mày lại, anh ta vẫn có chút nghi ngờ.
Không phải hiện tại quan hệ của anh ba và chị dâu khá tốt sao?
"Anh ba muốn mượn rượu giải sầu, chắc chắn chuyện này rất nghiêm trọng, anh ba mượn rượu giải sầu, mọi người có thể tưởng tượng ra không? Lần trước chị dâu và anh ba ly hôn, anh ba cũng không mượn rượu giải sầu." cậu bảy có chút khoa trương lắc đầu nói: " Ôi, anh ba thật là đáng thương..."
Nhưng sau đó trên mặt cậu bảy hiện lên ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867072/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.