Vốn là mấy người có chút thấp thỏm lo lắng, không, là có chút kinh hồn táng đảm lúc này nghe mấy lời này của Đường Minh Hạo, cả đám trực tiếp kinh sợ, nguyên một đám trong lòng đều có cảm giác vô cùng vô cùng xấu
“Cậu? Cha mẹ cậu là ai?” Sau một lúc, có người lấy lại tinh thân, kinh hãi hỏi một cậu.
Từ trong câu hỏi của người nọ nghe ra được có những người khác âm thầm nuốt nước bọt, có mấy người lúc này cũng rất căng thẳng, rất lo lắng.
Nếu để bọn họ súng thật đạn thật làm, bọn họ khẳng định không sợ, nhưng mà tình hình bây giờ quá đặc thù, đây là một đứa bé, hơn nữa thân phận của đứa bé này có thể đặc biệt muốn chết.
Đường Minh Hạo nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ, khóe miệng hơi cong lên, lá gan của mấy người này hình như cũng quá nhỏ, người của Dương Tầm Chiêu thật sự không được tốt cho lắm.
Nhìn dám vẻ sợ hãi của nguyên đám bọn họ, Đường Minh Hạo quyết định dọa bọn họ tiếp, đương nhiên, Đường Minh Hạo cũng không chỉ là đơn thuần vì dọa bọn họ, Đường Minh Hạo vẫn còn có những kế hoạch khác.
Mục tiêu cuối cùng nhất cả Đường Minh Hạo chính là cậu ba Dương.
“Mấy người đều biết Đường Lăng chứ?” Đường Minh Hạo đưa bàn tay nhỏ bé ra nhẹ nhàng lắc lắc, âm thanh hơi non nớt từ trong xe truyền ra.
Mặc dù giọng nói của cậu non nớt, mặc dù cậu chỉ là một đứa bé năm tuổi, nhưng mà lúc này người trong xe nhìn qua cậu, cả một đám đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867045/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.