Chương trước
Chương sau
Đương nhiên Đường Minh Hạo trong lòng chính mình kỳ thật cũng là muốn chủ động xuất kích.
Em gái nói không sai, chỉ có cậu tự chủ động ra quân mới có thể biết Dương Tầm Chiêu muốn làm gì, chỉ có cậu chủ động xuất kích mới có thể nắm giữ quyền chủ động.
Cậu cũng không thể cứ luôn bị động như thế, cậu cũng không phải cứ luôn luôn trốn trong phòng như thế, cậu đã ở trong phòng nấp hai ngày một đêm rồi, cậu đã muốn ngạt chết rồi, may còn có em gái ở cùng cậu.
Rất rõ ràng bạn nhỏ Đường Minh Hạo cứ trốn ở đó như thế tuyệt đối cũng không phải cách tốt, hơn nữa, cậu tuyệt đối cũng không giấu được trong thời gian dài.
“Quá tốt rồi.” Đường Vũ Kỳ nghe được lời đồng ý của anh trai nhà mình, khuôn mặt nhỏ vốn dĩ đang tủi thân lại lập tức cười như nở hoa, quá tốt rồi, cuối cùng anh trai cũng muốn gặp mặt ba rồi.
Kỳ thật hai ngày này lúc ba gửi tin nhắn cho cô bé hỏi qua chuyện liên quan đến anh trai, đương nhiên ba không biết thân phận của anh trai rồi, ba chỉ hỏi cô bé rằng nhà họ Đường còn người đặc biệt nào nữa không.
Đương nhiên cô bé hiểu rõ ý của ba, quả thật là cô bé cũng rất muốn nói với ba, nhưng mà anh trai đã dặn là không được nói cho ba biết nên cô bé không thể nói, lại không muốn nói dối ba, cho nên mấy ngày nay cô bé cũng không có trả lời tin nhắn của ba.
Hai ngày nay cô bé đã nhịn muốn chết rồi.
“Anh à, vậy bây giờ chúng ta ra ngoài ngay đi, để cho họ phát hiện ra anh.” Đường Vũ Kỳ nói là làm ngay, lập tức liền kéo anh trai nhà mình đi ra ngoài.
Hôm qua lúc cậu trở về đã nói cho anh trai biết ở bên ngoài nhà của nhà họ Đường có người canh giữ, cậu nói những người đó là người của Dương Tầm Chiêu, là muốn tìm anh trai.
Sau đó anh trai liền chặn hết tất cả những căn phòng có khả năng bị phát hiện, sau đó anh trai vẫn luôn trốn bên trong căn phòng, cho nên nhân tài của ba mới không có phát hiện ra anh trai.
Chỉ cần anh trai đi ra khỏi phòng, chắc chắn người của ba sẽ phát hiện ra anh trai ngay.
Đường Minh Hạo nhìn thấy em gái nhà mình một bên vui vẻ, một bên dáng vẻ vội vàng, khóe môi của cậu nhịn không được mà giật giật, quả nhiên vừa rồi con nhóc này giả vờ, quả nhiên là cô bé đang cố ý.
Chỉ là, lần này Đường Minh Hạo không có tiếp tục từ chối nữa, nhưng Đường Minh Hạo không để Đường Vũ Kỳ đi ra cùng cậu, mà một mình cậu tự đi ra khỏi cửa, dù sao cậu cũng chỉ là một đứa bé năm tuổi, cuối cùng kiên nhẫn của một đứa trẻ cũng có giới hạn, cậu cũng thật sự không muốn cứ phải trốn trong phòng.
“A, có phát hiện rồi......” Đường Minh Hạo vừa ra khỏi phòng không bao lâu, người ở bên ngoài đang dùng điều khiển giám sát lục soát liền phát hiện tình huống của nhà họ Đường.
“Tình huống như thế nào?” Mấy người vốn dĩ đang làm chuyện riêng, chuẩn bị tra xong một lần tượng trưng cuối cùng này sẽ rút lui nghe có biến, lập tức vây quanh: “Có phát hiện sao? Phát hiện cái gì?”
“Phát hiện có một người lạ, người đó không phải là người của nhà họ Đường, chí ít không nằm trong những người mà Đại ca Cố cho chúng ta xem.” Người kia lập tức đem hình ảnh theo dõi chuyển tới cho mấy người trước mặt: “Các người nhìn xem, ngay trong hành lang đó.”
“Đây không phải chỉ là một đứa bé sao?” Mấy người nhìn thấy hình ảnh theo dõi là đều ngây ngẩn cả người: “Cái này cũng có thể xem như phát hiện à? Không phải lão đại bảo chúng ta tìm trẻ con.”
“Nhưng mà sao nhà họ Đường lại có đứa bé nhỏ như thế?” Có người nhịn không đưa ra nghi ngờ.
Chuyện liên quan đến bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, cậu ba Dương cũng không có công khai ra ngoài, người ngoài ngoại trừ Cố Ngũ ra, những người khác cũng không ai biết.
Cho nên bọn họ cũng không biết chuyện cậu ba Dương có con!!
“Đúng thế, nhà họ Đường sao lại có đứa bé nhỏ như vậy chứ? Đây rốt cuộc là con ai vậy?”
“Sẽ không là Đường Vân Thành sinh đôi chứ?” Có người nửa thật nửa giả mà cười cười.
“Bà Đường cũng đã hơn năm mươi tuổi rồi, rất không có khả năng đâu? Hơn nữa nếu như Đường Vân Thành sinh đôi, chắc chắn việc này đã sớm được truyền ra ngoài rồi, không có khả năng che giấu, dù sao đây chính là chuyện vui lớn mà.”
“Đó có phải con riêng của Đường Lăng không?”
“Rất có thể là vậy, Đường Lăng cũng ba mươi tuổi rồi, đứa nhỏ này nhìn cũng khoảng năm tuôti, tuổi tác trên dưới phù hợp.”
Mấy người đều cảm giác khả năng này là lớn nhất.
“Vì sao nhất định phải là con riêng của Đường Lăng, vì sao không phải là cô cả nhà họ Đường chứ, tuổi tác của cô cả nhà họ Đường cũng phù hợp đó.” Có người yếu ớt đưa ra ý kiến khác biệt của chính mình.
“Anh muốn chết sao? Nếu thật sự là con của cô cả nhà họ Đường, lão đại còn không điên ngay à?”
“Anh thật là dũng cảm......”
“Đó cũng có thể là con của cô cả nhà họ Đường với lão đại của chúng ta mà, đứa bé kia lớn lên......” Người kia theo bản năng nhỏ giọng kháng nghị.
Người kia muốn nói dáng vẻ của đứa bé giống lão đại, chỉ là dù sao đây cũng là điều khiển giám sát, mà trong hành lang ánh sáng rất tối, hình ảnh nhìn không đặc biệt, huống chi giờ phút này bạn nhỏ Đường Minh Hạo còn đeo cặp kính râm nữa.
Nghe được người kia nói, trong nháy mắt mấy người đều trầm mặc, sau đó anh nhìn vào tôi, tôi nhìn vào anh, mỗi người đều mang một vẻ mặt hoảng sợ.
Sẽ không là thật chứ?
“Các người đều nghĩ gì thế? Cô cả nhà họ Đường chính là cô cả nhà họ Ôn, lão đại với cô cả nhà họ Ôn mới kết hôn mấy tháng trước, thời gian cô cả nhà họ Ôn quen biết với lão đại tổng cộng cũng còn chưa tới nửa năm, làm sao lại sinh ra đứa con lớn như vậy, cho nên chắc chắn đứa bé này không phải của lão đại với cô Đường đâu.”
“Đúng đúng, chắc chắn không phải là cô cả nhà họ Đường rồi, đoán chừng chính là Đường Lăng đó.”
“Đương nhiên, cũng có thể là khách nhỏ của nhà họ Đường.”
“Các người đừng thảo luận vấn đề đứa bé nữa, đừng quên chuyện chính, chuyện chính của chúng ta là tìm Đường Minh Hạo.”
“Đúng, đúng, tìm Đường Minh Hạo, nhanh chóng tìm ra Đường Minh Hạo.”
“Cục cưng Minh Hạo, cuối cùng con cũng chịu ra khỏi phòng rồi.” Người khống chế điều khiển giám sát vừa chuyển hình ảnh qua nơi khác, đúng vào lúc này, Phạm My vừa vặn lên lầu, sau khi nhìn thấy Đường Minh Hạo, Phạm My lập tức cười đi tới.
Sau khi mấy người nghe được tiếng gọi cục cưng Minh Hạo kia cũng hơi sửng sốt, trong lúc nhất thời cả đám giống như bị điểm huyệt trong nháy mắt, đều cứng đờ bất động.
Bọn họ vừa mới nghe được cái gì? Cục cưng Minh Hạo?
Là Đường Minh Hạo kia sao?
Là Đường Minh Hạo mà lão đại muốn bọn họ tìm sao?
Thế nhưng cục cưng Minh Hạo là cái quỷ gì?
"Nhanh, mau dời ống kính về đi." Sau khi tiểu đội trưởng lấy lại tinh thần, liên tục gọi.
Người kia liền xoay ống kính đối mặt với bạn nhỏ Đường Minh Hạo một lần nữa, đương nhiên, giờ phút này Phạm My cũng đã đi tới, đang đứng ở trước mặt của bạn nhỏ Đường Minh Hạo.
"Cục cưng Minh Hạo, không phải con nói là mấy ngày nay con muốn đợi trong phòng, không ra khỏi cửa sao?" Phạm My nhìn qua Đường Minh Hạo, một mặt cười, Phạm My nói chuyện đồng thời còn đưa tay xoa lên đầu Đường Minh Hạo.
Phạm My cũng không biết đứa nhỏ này làm cái gì? Hai ngày này cứ luôn luôn nhốt mình ở trong phòng, ăn cơm cũng bảo người ta đưa vào, Đường Minh Hạo ở trong phòng, Đường Vũ Kỳ cũng nhất định phải ở bên cạnh anh trai, hai đứa bé đều không ra khỏi cửa.
Có điều, từ trước đến nay Đường Minh Hạo vẫn luôn hiểu chuyện, mọi người cũng đều thuận theo ý cậu, đương nhiên, bây giờ thấy Đường Minh Hạo tự mình đi ra, chắc chắn là Phạm My đặc biệt cao hứng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.