Cô tuyệt đối không cho phép mình quay lại cuộc sống như vậy!
"Không cần em chi tiền." Tư Đồ Không nghe cô nói thì không nhịn được cười, người phụ nữ của anh ta không có tiền dùng sao? Đương nhiên anh ta điện thoại cho cô, cũng không cần cô chi tiền.
"Anh muốn tôi chi tiền thì hiện tại tôi cũng không có, lần trước lúc tôi mua điện thoại thì cũng dùng hết tiền rồi." Con ngươi xinh đẹp của Liễu Ảnh nhìn anh ta, cô nói câu này rất tự nhiên giống như nụ cười, nghe giống như chỉ thuận miệng nói.
Nhưng con ngươi của Tư Đồ Không lập tức trầm xuống, cô nói lần trước mua điện thoại thì cũng dùng hết tiền rồi, làn trước, cô mua điện thoại? Đó là cô mua cho Bùi Dật Duy.
Con ngươi của anh ta hơi trầm xuống nhìn cô, anh ta nhìn vẻ mặt tươi cười của cô thì tự nhủ nói mình suy nghĩ nhiều rồi, có lẽ cô thật sự chỉ thuận miệng nói mà thôi!!
"Em ở nhà nghỉ ngơi đi." Tư Đồ Không không muốn tiếp tục đề tài này, anh ta cũng biết năm năm qua cô vẫn luôn chưa từng tiền của mình, bình thường cô tiêu xài đều dựa vào số tiền kiếm được, mỗi ngày cô vất vả làm việc cũng không kiếm được nhiều tiền, cho nên bình thường cô rất tiết kiệm, nhưng lúc cô mua điện thoại cho Bùi Dật Duy lại vô cùng hào phóng.
Chỉ cần anh ta nhớ tới chuyện kia thì tâm trạng vô cùng không tốt.
"Được." Liễu Ảnh cười khẽ ngoan ngoãn đồng ý, nhìn không ra bất cứ sự không vui nào, nghe có vẻ vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867036/chuong-1121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.