Chương trước
Chương sau
"Thanh Thanh, người phụ nữ của Tư Đồ Không là bạn của cậu à?" Bùi Vũ Ninh thấy Tư Đồ Không rời đi thì quay sang hỏi Hàn Nhã Thanh, biểu cảm trên mặt cô ấy có hơi húc tạp.
"Ừ." Vì chuyện của Liễu Ảnh, tâm trạng của Hàn Nhã Thanh khá trầm trọng, chỉ nhẹ nhàng trả lời.
Bùi Vũ Ninh nhìn Hàn Nhã Thanh, khóe môi giật giật, rõ ràng là muốn nói gì đó, nhưng bỗng nhiên lại do dự.
"Cậu muốn nói cái gì? Nói đi." Hàn Nhã Thanh nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Bùi Vũ Ninh, cô cau mày, kiểu muốn nói lại thôi này của Bùi Vũ Ninh sợ là không phải chuyện gì tốt.
"Vừa rồi tớ đột nhiên nhớ tới một chuyện." Bùi Vũ Ninh hơi mím môi, giọng nói đè thấp vài phần: "Năm năm trước, bên cạnh Tư Đồ Không đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, nhưng không có nhiều người biết chuyện này, tớ cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy, tớ là nghe bạn bè nói thôi."
Bùi Vũ Ninh dừng lại vài giây, cô ấy hít một hơi thật sâu, sau đó mới nói tiếp: "Tớ nhớ khi đó bạn tớ nói với tớ rằng, người phụ nữ kia là Tư Đồ Không mua về, mua năm năm..." Bùi Vũ Ninh không nói hết, có một số lời khó nói ra khỏi miệng, nhưng ý tứ cũng đủ rõ ràng.
"Cái gì? Mua về? Thời đại này còn có thể mua người như vậy?" Tính cách của Sở Bách Hà vốn nóng nảy, nghe được lời của Bùi Vũ Ninh thì lập tức nổi giận.
Vốn sắc mặt của Hàn Nhã Thanh đã có phần lạnh lùng, sau khi nghe được lời nói của Bùi Vũ Ninh, sắc mặt cô càng u ám hơn.
"Thanh Thanh, tớ không biết cô gái năm đó có phải bạn của cậu không, có lẽ, có lẽ không phải, có lẽ chỉ là trùng hợp." Bùi Vũ Ninh nhìn thấy sắc mặt của Hàn Nhã Thanh thì trong lòng lập tức sợ hãi, thời gian cô ấy quen Hàn Nhã Thanh không ngắn, nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy thấy sắc mặt Hàn Nhã Thanh xấu như vậy.
"Cậu còn biết gì nữa không?" Hàn Nhã Thanh thầm thở ra một hơi, tuy rằng giờ phút này cô vẫn coi như là bình tĩnh, nhưng giọng nói kia rõ ràng nghe thấy không bình thường.
Khó trách Liễu Ảnh trốn tránh, nếu chuyện thật sự như vậy thì sao Liễu Ảnh có thể nói ra được.
Vừa rồi Tư Đồ Không không nói gì cả, chứng tỏ khả năng việc này là thật sự rất lớn.
Hàn Nhã Thanh đau lòng, đau lòng cho Liễu Ảnh, Liễu Ảnh lương thiện như vậy, đơn thuần như vậy, sao lại gặp phải chuyện này.
Sao Tư Đồ Không có thể đối xử với Liễu Ảnh như vậy?
"Lúc ấy hình như trong nhà cô gái kia xảy ra chuyện gì, Tư Đồ Không bỏ tiền ra, sau đó cô gái kia đồng ý ở bên Tư Đồ Không năm năm." Lúc này, giọng nói của Bùi Vũ Ninh đặc biệt nhỏ, cô ấy nhìn thấy dáng vẻ của Hàn Nhã Thanh hiện giờ thì cảm thấy thật sự hơi sợ hãi, hơn nữa cô ấy cũng có phần hổ thẹn, bời vì dù sao Tư Đồ Không cũng là bạn của cô ấy.
"Đây không phải nhân lúc cháy nhà thì đi hôi của à?" Sở Bách Hà trừng mắt, vẻ mặt kinh ngạc khó có thể tin.
Hàn Nhã Thanh nheo mắt, cô vừa mới cầm một ly nước lên, lúc này bàn tay đang cầm ly nước của cô không ngừng nắm chặt, làm cho người khác nhìn thấy cũng không khỏi kinh sợ.
Bùi Vũ Ninh cảm thấy nếu lúc này Tư Đồ Không vẫn còn ở đây, Hàn Nhã Thanh có thể đánh Tư Đồ Không một trận.
Không, đánh Tư Đồ Không còn lại nhẹ nhàng!
"Cái này, lúc ấy Tư Đồ Không cũng giúp cô gái kia giải quyết chuyện gia đình." Bùi Vũ Ninh suy nghĩ vài giây, cuối cùng vẫn quyết định nói giúp Tư Đồ Không vài câu, nếu không tiếp theo Tư Đồ Không nhất định sẽ rất thảm.
"Cậu không cảm thấy chuyện này hơi kỳ lạ à?" Hàn Nhã Thanh đột nhiên ngước mắt nhìn Bùi Vũ Ninh, đôi con ngươi ẩn chứa sự lạnh lùng.
"Cái gì?" Nhất thời Bùi Vũ Ninh chưa kịp phản ứng lại, chỉ là hơi chột dạ khi bị Hàn Nhã Thanh nhìn chằm chằm.
"Cậu và Tư Đồ Không là bạn bè, có lẽ cậu hiểu anh ta, Tư Đồ Không có thể vô duyên vô cớ bỏ tiền giúp một cô gái giải quyết vấn đề gia đình không?" Tuy rằng Hàn Nhã Thanh không quen Tư Đồ Không, nhưng cô nhìn người rất chuẩn, cho dù cô mới gặp Tư Đồ Không ba lần thì cô cũng biết Tư Đồ Không không phải người thích xen vào chuyện người khác.
Tư Đồ Không cũng không phải là ngươi thương hương tiếc ngọc, cho nên Tư Đồ Không không có khả năng vô duyên vô cớ đi giúp một cô gái xử lý chuyện trong nhà.
"Không, anh ta chưa bao giờ xen vào việc của người khác, đặc biệt là phái nữ." Bùi Vũ Ninh ngẩn người, tuy nhiên cô ấy vẫn nhanh chóng trả lời, cô ấy và Tư Đồ Không quen nhau từ nhỏ, cũng coi là rất hiểu Tư Đồ Không.
"Có lẽ là đột nhiên tâm huyết dâng trào? Bùi Vũ Ninh suy nghĩ giây lát rồi nói thêm một câu: "Có đôi khi đàn ông cũng xúc động như vậy."
"Tư Đồ Không là kiểu đàn ông hay xúc động như vậy sao?" Hàn Nhã Thanh hơi nhíu mày, đàn ông xúc động cũng là chuyện thường tình, nhưng tuyệt đối không phải kiểu đàn ông như Tư Đồ Không.
"Hơn nữa cho dù Tư Đồ Không là tâm huyết dâng trào đi bỏ tiền giải quyết chuyện trong nhà cho phụ nữ, nhưng vì sao phải đưa ra điều kiện như vậy? Đây là phong cách của Tư Đồ Không à?" Hàn Nhã Thanh cảm giác chuyện này có thể không đơn giản như bọn họ nghĩ.
"Không phải, Tư Đồ Không không phải người đam mê nữ sắc, hơn nữa thái độ của anh ta với phái nữ luôn là không nóng không lạnh, chưa bao giờ để phụ nữ tới gần, theo tớ được biết, lớn như vậy rồi mà anh ta còn chưa từng có bạn gái." Bùi Vũ Ninh lắc đầu, tình huống mà Thanh Thanh nói quả thật khó có khả năng xảy ra trên người Tư Đồ Không.
"Cho nên, Tư Đồ Không làm như vậy khẳng định là có nguyên nhân khác, hoặc phải nói là Tư Đồ Không nhằm vào người bạn kia của cậu." Bùi Vũ Ninh âm thầm thở ra một hơi, hiển nhiên cô ấy không quá nguyện ý thừa nhận, nhưng hiện tại phần tích ra quả thật chỉ có khả năng này.
"Giậu đổ bìm leo mua người, còn muốn con gái nhà người ta không danh không phận khuất nhục ở bên anh ta năm năm, đây tuyệt đối không có khả năng là yêu, có khi là có hận thù gì cũng nên?" Khóe môi Sở Bách Hà giật mạnh, bổ sung cho Bùi Vũ Ninh.
"Có hận thù? Ý của chị là Tư Đồ Không làm những chuyện kia với cô ấy là vì có hận thù với cô ấy?" Bùi Vũ Ninh trợn tròn mắt: "Không, không có khả năng đi?"
Nếu thật sự như vậy, chuyện sẽ càng nghiêm trọng hơn, tính chất cũng càng tồi tệ hơn!!!
Nếu thật sự Tư Đồ Không làm ra chuyện như thế với con gái nhà người ta thì thật sự không thể tha thứ.
"Chị cảm thấy chuyện này rất có khả năng, sợ là chuyện này do Tư Đồ Không lên kế hoạch từng bước, cô gái kia không máy mắn rơi vào bẫy của Tư Đồ Không." Sở Bách Hà kết luận, ở đây đều là người thông minh, chuyện đã được phân tích đến mức này, ai cũng hiểu được.
Chuyện này đã đủ rõ ràng.
"Hiện tại chị có một vấn đề, là đương sự, cô gái kia có hiện mình bị Tư Đồ Không bẫy không?" Sở Bách Hà suy nghĩ giây lát rồi hỏi ra một vấn đề.
"Thanh Thanh, bạn em có biết không? Hoặc là chị nên hỏi, rốt cuộc người bạn kia của em biết bao nhiêu?" Tuy rằng bình thường Sở Bách Hà thích tham gia náo nhiệt, nhưng hiện tại cô cũng vì đương sự là một người bạn của Hàn Nhã Thanh, hơn nữa theo cô thấy thì Thanh Thanh rất quý người bạn này.
Nếu như vậy, chuyện này các cô không thể không quản đúng không?!
"Có lẽ cô ấy biết không nhiều lắm." Hàn Nhã Thanh hít mắt lại, với sự hiểu biết của cô về Liễu Ảnh, cô cảm thấy Liễu Ảnh biết không nhiều.
Nếu Liễu Ảnh biết tất cả là dò Tư Đồ Không bày ra, nếu Tư Đồ Không là kẻ thù, Liễu Ảnh tuyệt đối sẽ không nhận sự giúp đỡ của Tư Đồ Không, cũng tuyệt đối không có khả năng đi theo Tư Đồ Không năm năm.
Cho nên, Hàn Nhã Thanh đoán rằng, năm đó trong nhà Liễu Ảnh xảy ra chuyện, Tư Đồ Không xuất hiện giúp cô ấy giải quyết chuyện trong nhà, sau đó Liễu Ảnh đồng ý đi theo Tư Đồ Không năm năm, nếu Liễu Ảnh biết thì có thể chỉ biết được như vậy.
Liễu Ảnh xinh đẹp, từ nhỏ đã là mỹ nhân, mà Liễu Ảnh đơn thuần từ nhỏ, lúc ấy có thể Liễu Ảnh chỉ nghĩ đơn giả rằng Tư Đồ Không coi trọng sắc đẹp của mình.
"Cho nên, Tư Đồ Không còn lừa gạt con gái nhà người ta?" Sở Bách Hà cao giọng hơn, trong giọng nói mang theo sự tức giận rõ ràng.
"Thanh Thanh, cô gái kia là bạn em, chị cảm thấy em nên đi nói cho bạn mình, không thể để bạn em tiếp tục bị Tư Đồ Không lừa nữa." Trước giờ tích cách của Sở Bách Hà luôn hấp tấp, chuyện như vậy cô ta hoàn toàn không thể nhẫn được.
Trong lòng Hàn Nhã Thanh cũng rất tức giận, có trong nháy mắt cô cũng muốn gọi điện thoại cho Liễu Ảnh, nói cho Liễu Ảnh biết, nhưng Hàn Nhã Thanh vẫn nhịn xuống.
Thái độ của Tư Đồ Không lúc trước làm cho cô hiểu được, dù năm năm trước xảy ra chuyện gì, hiện tại Tư Đồ Không thật sự để ý Liễu Ảnh.
Nếu hiện tại Tư Đồ Không yêu Liễu Ảnh, bằng lòng cho Liễu Ảnh hạnh phúc, cô thật sự phải phá hoại tất cả sao?
Hơn nữa bây giờ cô còn không biết rốt cuộc Liễu Ảnh có tâm tư gì với Tư Đồ Không, dù sao hai người ở bên nhau năm năm, nói không có tình cảm là khẳng định không có khả năng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.