Chương trước
Chương sau
“Bà Tư Đồ, bà là khách quý, hoan nghênh, hoan nghênh.” Lúc này, thái độ của bà Ngụy rất nhiệt tình. Nhà họ Ngụy và nhà Tư Đồ vốn có qua lại trên phương diện làm ăn, sau này có thể sẽ có một bước phát triển sâu hơn. Bà Ngụy tất nhiên phải nhiệt tình với bà Tư Đồ rồi.
“Bà Ngụy khách sáo quá. Hôm nay tôi dẫn theo con trai và con dâu qua tham gia náo nhiệt.” Bà Tư Đồ cười tươi, cũng tỏ ra rất nhiệt tình. Bà Tư Đồ nghe như nói một câu khách sáo nhưng lại thể hiện rõ ý của mình.
Lúc này, bà Tư Đồ đã dẫn theo Mục Sở Sở tới chỗ cách Tư Đồ Không một đoạn. Mà bà Ngụy nói chuyện cũng không lớn tiếng, Tư Đồ Không ở bên kia không nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ.
Mục Sở Sở bị bà Tư Đồ kéo tới đây, khi nghe được lời này thì rõ ràng ngẩn người, sau đó lại đỏ mặt, trông càng thêm ngượng ngùng.
Bà Tư Đồ vừa nói xong, lại thêm phản ứng của Mục Sở Sở lúc này, cho dù là người mù cũng có thể nhìn ra được chuyện gì đang xảy ra.
“Ồ, vậy đúng là phải chúc mừng bà rồi.” Bà Ngụy là người thông minh, tất nhiên lập tức hiểu rõ ý của bà Tư Đồ. Nếu bà Tư Đồ đã nói rõ ràng như vậy, bà Ngụy tất nhiên phải khen vài câu.
“Người bà Tư Đồ nói là cô gái này sao? Vừa nhìn cô gái này đã biết là người rất hiểu chuyện, cũng đặc biệt dịu dàng lương thiện, còn là đứa trẻ tâm lý nữa. Bà Tư Đồ đúng là may mắn đấy.” Bà Ngụy nhìn Mục Sở Sở nói. Những lời khen ngợi này của bà Ngụy cũng không tính là trái lương tâm. Trông Mục Sở Sở đúng là loại con gái rất dịu dàng, rất ân cần, rất hiểu chuyện.
“Còn không phải sao? Tôi nhìn con bé từ nhỏ đến lớn, nó có tính cách thế nào, tôi là người biết rõ nhất.” Bà Tư Đồ cười càng tươi hơn, nhìn đặc biệt ôn hòa.
Trong bữa tiệc nhà họ Ngụy chắc chắn sẽ có phóng viên, hơn nữa còn không phải là phóng viên của các tờ báo nhỏ bình thường, bọn họ đều là thông tin truyền thông có lực ảnh hưởng rất lớn.
Vừa rồi bà Tư Đồ vừa gọi như vậy, đã sớm có phóng viên nghe được. Cũng có phóng viên nhận ra Tư Đồ Không và bà Tư Đồ, lại nhìn thấy bà Ngụy cũng đi tới nên tất nhiên đều xán tới gần.
Lúc này, phóng viên vừa nghe được những lời này của bà Tư Đồ, mỗi người lập tức hăng như đánh tiết gà vậy, tất cả đều đặc biệt hưng phấn.
“Bà Tư Đồ nói vậy là có ý gì? Là tổng giám đốc Tư Đồ đã kết hôn sao?” Có phóng viên cuối cùng không nhịn được, nói ra nghi ngờ trong lòng mình. Đây chính là tin tức lớn đấy. Mỗi nhà truyền thông đều muốn nhanh chóng phát tin này. Đương nhiên bọn họ không dám nói bậy về chuyện của nhà Tư Đồ, cho nên tốt nhất nên hỏi cho rõ trước.
“Còn chưa đâu, chỉ là cũng sắp rồi.” Vừa rồi, bà Tư Đồ nói những lời này vốn có dụng ý khác. Lúc này có phóng viên hỏi, bà ta trả lời rất tự nhiên: “Hai đứa vốn có hôn ước từ bé, chỉ là vẫn không công khai thôi. Bây giờ hai đứa đều lớn, cũng đến tuổi kết hôn tuổi, tất nhiên phải cưới thôi.”
Bà Tư Đồ nói lời này đã quá thẳng thắn, ý tứ cũng đặc biệt rõ ràng.
“À, hóa ra là vậy.” Phóng viên liên tục gật đầu. Đây là chuyện bà Tư Đồ nói ra, chắc chắn không sai được.
“Bà Tư Đồ, không biết đám cưới đã được quyết định tổ chức vào lúc nào chưa?” Bọn họ là phóng viên, tất nhiên giỏi nhất là moi tin. Thời gian tổng giám đốc Tư Đồ kết hôn cũng là một tin tức lớn.
“Hai nhà chúng tôi đã thương lượng qua, quyết định sẽ tổ chức vào tháng mười.” Bà Tư Đồ cũng không lảng tránh, trả lời rất tự nhiên, nói chuyện cũng nói rất thẳng thắn.
Phóng viên nghe thấy bà Tư Đồ nói rõ ràng như vậy thì sửng sốt. Cho dù vừa rồi anh ta hỏi vậy nhưng cũng không mong bà Tư Đồ sẽ trả lời thật, hơn nữa còn trả lời rõ ràng, thẳng thắn như vậy.
Bà Ngụy cũng sửng sốt. Bà ta là người thông minh, liếc mắt đã nhìn ra được bà Tư Đồ đang cố ý. Về phần tại sao bà Tư Đồ phải cố ý làm thế thì bà ta chưa rõ. Bà Ngụy chỉ biết dưới tình huống này, bà ta tất nhiên cũng phải nói thêm gì đó.
“Vậy thật sự phải chúc mừng rồi.” Dưới trường hợp này, bà Ngụy tất nhiên phải lên tiếng chúc mừng.
“Chúc mừng, chúc mừng.” Mấy phóng viên tập trung qua cũng liên tục nói chúc mừng. Đương nhiên, phóng viên nói chúc mừng đồng thời không quên chụp ảnh.
“Chắc hẳn cô con dâu mà bà Tư Đồ nói là cô gái bên cạnh bà đây?” Mấy phóng viên đều chú ý tới Mục Sở Sở. Cả quá trình, bà Tư Đồ vẫn luôn nắm tay Mục Sở Sở.
“Đúng, chính là con bé, Mục Sở Sở cô chủ của nhà họ Mục.” Lần này, bà Tư Đồ càng giải thích rõ ràng mà không hề tránh né.
Mục Sở Sở ngẩng đầu lên, cho dù vẻ mặt hơi ngượng ngùng nhưng vẫn thoái mái đối mặt với phóng viên, mặc cho phóng viên chụp ảnh, quay phim. Dù sao cô ta cũng là cô chủ nhà họ Mục, cũng thường gặp những cảnh tượng như vậy.
Mục Sở Sở mỉm cười. Lúc này cô ta thật sự rất vui mừng, rất cao hứng.
Mấy phóng viên liên tục chụp ảnh Mục Sở Sở.
“Tổng giám đốc Tư Đồ cũng tới. Chúng ta đi phỏng vấn tổng giám đốc Tư Đồ thôi.” Phóng viên thấy Mục Sở Sở là một người trong cuộc lại phối hợp như vậy, nghĩ nếu đồng thời phỏng vấn Tư Đồ Không thì càng tốt hơn.
“Các vị, hôm nay là bữa tiệc của nhà họ Ngụy nhằm chúc mừng chủ tịch mới của Ngụy thị lên chức. Hôm nay, chủ tịch mới của Ngụy thị mới là nhân vật chính hôm nay. Các người cũng không thể làm nhầm lẫn chủ khách được.” Bà Tư Đồ nghe thấy phóng viên này nói vậy thì đôi mắt có vẻ lảng tránh, sau đó khẽ cười và cắt ngang lời đề nghị của phóng viên kia.
“Chuyện này? Chuyện này?” Phóng viên kia sửng sốt. Rõ ràng anh ta không ngờ rằng bà Tư Đồ sẽ ngăn cản mình. Dù sao lúc trước bà Tư Đồ vẫn rất phối hợp.
“Tôi hiểu rõ con trai tôi nhất. Nó rất không thích phỏng vấn, đặc biệt là chuyện liên quan đến việc riêng của nó, nó chưa bao giờ phối hợp với phóng viên phỏng vấn. Bình thường thì cũng thôi. Nhưng hôm nay là trong bữa tiệc nhà họ Ngụy, nếu để xảy ra chuyện gì sẽ không hay. Cho nên các người đừng đi chọc vào nó. Các người có gì muốn hỏi thì có thể hỏi tôi.” Bà Tư Đồ nói lời đúng là một giọt nước cũng không lọt.
Phóng viên đều là người thông minh, tất nhiên hiểu được ý của bà Tư Đồ. Đương nhiên bọn họ là phóng viên, đều hiểu thái độ của tổng giám đốc Tư Đồ khi đối mặt với phóng viên. Bây giờ vừa nghe bà Tư Đồ nói vậy, sẽ không có người nào dám đi qua chọc Tư Đồ Không nữa.
“Bà Tư Đồ, bà vừa nói tổng giám đốc Tư Đồ sắp kết hôn, chuyện này là ý của tổng giám đốc Tư Đồ sao?” Thật ra có một phóng viên còn trẻ, mới đi làm chưa lâu đột nhiên hỏi một vấn đề.
Phóng viên trẻ này vừa đưa ra câu hỏi, những người khác đều sửng sốt. Nhất thời mọi người đều nhìn về phía cậu ta.
“Tôi chỉ hỏi thử thôi. Tôi cảm giác, cảm giác, chuyện này hơi…” Cậu phóng viên trẻ đối diện với ánh mắt của mọi người thì rõ ràng có hơi căng thẳng. Vừa rồi cậu ta cảm giác bà Tư Đồ dường như muốn giấu tổng giám đốc Tư Đồ. Cậu ta cảm thấy có lẽ tổng giám đốc Tư Đồ không biết chuyện này.
Cậu ta có cảm giác này, đương nhiên dưới tình huống bây giờ sẽ không dám nói thẳng ra.
“Đương nhiên.” Bà Tư Đồ nghe thấy phóng viên này nói vậy, đôi mắt ánh lên vẻ mưu mô nhưng không lộ ra bất kỳ biểu hiện gì khác lạ, trái lại tiếp tục mỉm cười nói: “Kết hôn là chuyện con trai của tôi, đương nhiên phải là ý của nó rồi. Chẳng lẽ còn có thể có người ép được nó sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy.” Cậu phóng viên trẻ nhìn gương mặt tươi cười của bà Tư Đồ mà bất giác giơ tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán. Sao cậu ta cứ cảm giác nụ cười này của bà Tư Đồ thoạt nhìn hơi đáng sợ nhỉ?
Ảo giác, nhất định là ảo giác của cậu ta thôi!
“Bình thường trông con trai tôi lãnh đạm, nhưng rất để bụng về chuyện của Sở Sở. Hai ngày trước nó còn tự mình đi đi gặp đại sư Vân Liên, đặt nhẫn cưới giúp Sở Sở đấy.” Bà Tư Đồ không để ý tới cậu phóng viên trẻ kia mà quay sang ống kính camera khác, lại đưa ra một tin sốt dẻo.
Phóng viên nghe được tin tức này thì rõ ràng đều ngẩn người, sau đó trên mặt càng thêm hưng phấn. Tổng giám đốc Tư Đồ thậm chí đã đặt nhẫn cưới, hơn nữa còn tự mình đi tìm đại sư Liên để đặt, vậy chuyện này chắc chắn không sai được.
Bọn họ là phóng viên, chỉ cần bà Tư Đồ nói là sự thật, bọn họ lại có cách tìm được tất cả chi tiết, vậy lại biến thành chùy đá.
“Không ngờ tổng giám đốc Tư Đồ lại là người lãng mạn như vậy.”
“Vậy cũng phải tùy người thôi. Tổng giám đốc Tư Đồ chỉ lãng mạn với một mình cô Mục, người khác thì đừng có mơ.”
“Chúc mừng cô Mục, cô Mục đúng là hạnh phúc.”
Mấy phóng viên đều chụp ảnh Mục Sở Sở. Có chuyện Tư Đồ Không đặt nhẫn cưới, chuyện đám cưới lại càng có sức thuyết phục hơn, cũng càng sốt dẻo hơn.
Mấy phóng viên đều hiểu tin tức như vậy nhất định phải đăng càng sớm càng tốt. Đương nhiên, chi tiết trong đó càng nhiều, tất nhiên cũng càng tốt hơn. Cho nên mấy phóng viên đều phái người đi tìm chứng cứ Tư Đồ Không đặt nhẫn cưới như lời bà Tư Đồ đã nói.
Chỉ cần có chứng cứ, có chút chi tiết, sau khi chuyện này được đăng lên, nhất định có thể lập tức thu hút sự chú ý của công chúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.