“Được rồi, chúng ta cùng nhau xem trò vui đi.” Bùi Vũ Ninh hiếm khi thuận theo sở thích của Sở Bách Hà mà cùng nhau chờ đợi sự náo nhiệt.
“Năm năm trước, tôi ở với Hàn Nhã Thanh, và chúng tôi cũng có một đứa con, tên là Nữu Nữu.” Người đàn ông thấy Bùi Doanh ra tay giúp đỡ, càng thêm tự tin. Anh ta vừa nói vừa chỉ thẳng về phía cô gái nhỏ đang ôm chặt lấy góc quần của Hàn Nhã Thanh.
Cô nhóc vừa xuất hiện đã ôm Hàn Nhã Thanh gọi mẹ, cô tất nhiên sẽ không quên điều này, giờ khi nghe thấy lời của người đàn ông kia nói, ánh mắt của mọi người lại đổ dồn về phía cô nhóc.
“Còn gì nữa, bọn họ nhìn giống nhau như đúc, đặc biệt là ánh mắt kia kìa, đều là mắt một mí đấy.” Có người so sánh cô nhóc với Hàn Nhã Thanh, họ bắt đầu bàn tán sôi nổi.
“Đúng thật nhỉ, đứa nhỏ này thật sự là con của Hàn Nhã Thanh sao?”
Bây giờ, mí mắt của Hàn Nhã Thanh đã được trang điểm, mí mắt của cô nhóc trông hơi giống với đôi mắt được hóa trang kia của Hàn Nhã Thanh.
Bà Ngụy lúc này sắc mặt đặc biệt u ám, trông vô cùng đáng sợ, những người đang nói chuyện đều im lặng không dám nói nữa.
Hàn Nhã Thanh vẫn không lên tiếng, cô thậm chí còn không có đi gặp người đàn ông kia, mà là hơi cụp mắt xuống nhìn cô nhóc đang kéo chặt góc quần của mình.
Cô nhóc mới năm tuổi thật sự không hiều chuyện lắm, nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866992/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.