“Em cũng không biết, em chỉ biết anh ta là do Dương Tầm Chiêu mời tới.” Hàn Nhã Thanh cũng trầm giọng đáp.
“Chết tiệt, khó trách.” Môi Sở Bách Hà co rút kịch liệt, người được Dương Tầm Chiêu mời tới có thể là người thường sao?
Khó trách lại cao tay đến vậy!!
Miêu Ngôn đó chắc chắn không phải là đối thủ của anh Phó!
Anh Phó hài lòng, nhưng Miêu Ngôn chắc chắn không hài lòng.
“Ninh Nhi, đây là câu trả lời của em sao?” Lúc này, Miêu Ngôn chỉ cảm thấy trong lồng ngực nóng như lửa đốt, Bùi Vũ Ninh thật sự sẽ không cùng anh ta trở về vì tên anh Phó kia sao?
“Đàn anh, thật sự xin lỗi, em đã hứa với anh ấy, vì vậy em nhất định phải làm. Đây là nguyên tắc của em.” Bùi Vũ Ninh lại nhìn Miêu Ngôn, giọng nói đã cao hơn trước một chút, dường như không còn sự do dự như vừa rồi nữa, thay vào đó, cô trở nên kiên quyết: “Đàn anh, anh nên hiểu cho em, hy vọng đàn anh có thể hiểu…”
“Hiểu? Muốn tôi làm sao hiểu? Hiểu em ăn ở với người đàn ông khác, thậm chí còn ngủ chung?” Miêu Ngôn chế nhạo, lửa giận trên mặt không chút nào che giấu, anh ta cũng không muốn che giấu.
Anh ta cảm thấy không cần thiết phải che giấu.
“Ninh Nhi, em không cảm thấy làm vậy quá tàn nhẫn với tôi sao? Em biết tôi yêu em, nhưng em lại hành hạ tôi như thế này sao?” Miêu Ngôn dường như biến thành một diễn viên, nghiện diễn xuất, đương nhiên cũng vì để Bùi Vũ Ninh trở về nên buộc anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866986/chuong-1071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.