Chương trước
Chương sau
Hàn Nhã Thanh không vội chút nào, cô hiểu rõ Bùi Vũ Ninh, vì Bùi Vũ Ninh trước đó đã từ chối Miêu Ngôn, càng chứng tỏ rằng những việc Bùi Vũ Ninh muốn làm thì cô ấy chắc chắn sẽ làm, vậy thì Bùi Vũ Ninh không có lý do gì để thay đổi quyết định của mình.
Từ trước đến giờ Bùi Vũ Ninh luôn là người cứng đầu và cố chấp nhất.
Những việc mà cô ấy đã hứa với người khác thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời.
Còn việc cô vừa ép Miêu Ngôn nói thích Bùi Vũ Ninh, mục đích thực sự của Hàn Nhã Thanh không phải là để Miêu Ngôn tỏ tình với Bùi Vũ Ninh.
Hàn Nhã Thanh muốn Bùi Vũ Ninh nhìn thấy bộ mặt thật của Miêu Ngôn.
Bùi Vũ Ninh trước đây thầm mến Miêu Ngôn, cô ấy chưa bao giờ bày tỏ suy nghĩ của mình với Miêu Ngôn, Miêu Ngôn cũng chưa từng đồng ý với Bùi Vũ Ninh.
Dưới tình huống như vậy, bất cứ điều gì Miêu Ngôn làm, xét từ lập trường của Bùi Vũ Ninh, không có gì sai cả.
Bùi Vũ Ninh cũng không cảm thấy có điều gì không ổn, cho dù khi Miêu Ngôn biểu hiện tình cảm với những người phụ nữ khác, hoặc là Miêu Ngôn làm ra những chuyện mập mờ không rõ ràng với những người phụ nữ khác.
Dù sao thì Miêu Ngôn cũng không tỏ tình với Bùi Vũ Ninh, hai người cũng không xác định quan hệ gì, Miêu Ngôn làm chuyện gì cũng là tự do của anh ta.
Thế nhưng, một khi Miêu Ngôn bày tỏ tâm ý của mình với Bùi Vũ Ninh, Bũi Vũ Ninh cũng không từ chối, mối quan hệ giữa hai người cứ như thế được xác định, nếu dưới tình huống như vậy, những chuyện mà Miêu Ngôn làm lại không thích hợp.
Bùi Vũ Ninh đương nhiên cũng không còn tâm ý như trước đây, không phải là thái độ như trước đây.
Hàn Nhã Thanh biết Bùi Vũ Ninh thực ra là loại người một hạt cát cũng không lọt vào mắt.
Đây mới là ý định thực sự của Hàn Nhã Thanh.
Vì vậy, bây giờ Hàn Nhã Thanh thậm chí không lo lắng chút nào về việc Bùi Vũ Ninh đi theo Miêu Ngôn, nếu Bùi Vũ Ninh theo Miêu Ngôn trở về, thì sớm muộn cũng nhận ra bộ mặt thật của Miêu Ngôn.
Hàn Nhã Thanh không lo lắng Bùi Vũ Ninh sẽ bị lừa, trước đây là Bùi Vũ Ninh có tình ý, là kiểu muốn mà không được, cho nên Bùi Vũ Ninh sẽ thận trọng hơn trong chuyện tình cảm, nhưng hiện giờ quan hệ của họ đã được xác định, tình huống hoàn toàn không giống trước nữa.
“đàn anh, xin lỗi, hiện tại em thực sự không thể theo anh về. Anh cho em chút thời gian, đợi em giải quyết chuyện này thì em sẽ về cùng anh.” Bùi Vũ Ninh lúc này nghe thấy lời của Miêu Ngôn, thật sự rất kích động, nhưng cô vẫn từ chối Miêu Ngôn.
Cho dù Miêu Ngôn có che giấu tốt như thế nào đi chăng nữa, trên mặt anh ta lúc này cũng tràn đầy bất mãn.
Bùi Vũ Ninh nhìn thấy Miêu Ngôn không vui, cô liên tục giải thích: “đàn anh, cho em một chút thời gian, cho em … cho em mười ngày…”
Bùi Vũ Ninh ngừng nói, ánh mắt cô theo bản năng nhìn về phía anh Phó, cô liếc nhìn anh Phó, nghĩ rằng mười ngày có lẽ là không đủ, Bùi Vũ Ninh lại thay đổi lời nói: “đàn anh, anh cho em một tháng, không, là hai tháng … “
Trong những ngày qua, Bùi Vũ Ninh đã nhìn thấy rõ năng lực của anh Phó, mấy ngày qua, cô đã dùng hết các phương pháp có thể sử dụng, nhưng vẫn không thể thoát khỏi anh Phó.
Đừng nói đến việc bỏ trốn, cô gần như không thể vượt qua được khoảng cách mười mét bên cạnh anh Phó.
Đó là lý do tại sao khiến Bùi Vũ Ninh xoắn xít về vấn đề thời gian, thật ra cô cảm thấy rằng hai tháng có lẽ là không đủ.
Anh Phó sững sờ, hai mắt chớp nhanh, sau đó khóe môi không tự chủ được nhếch lên, anh ta phát hiện tại sao người phụ nữ của mình lại đáng yêu như vậy.
“Haha …” Sở Bách Hà không nhịn được cười. “Ninh nhi, khi người ta hứa sẽ hoàn thành một việc gì đó sẽ rút ngắn thời gian lại, chỉ có em là không ngừng tăng thêm. Theo cách làm này của em, thêm mấy năm nữa, thậm chí là cả đời thì có thể hoàn thành sao?”
Sở Bách Hà không sợ mọi việc thêm rắc rối mà cố ý thêm dầu vào lửa, cố ý nói cho Miêu Ngôn biết.
Sắc mặt Miêu Ngôn thay đổi rõ ràng, trở nên có chút khó coi, cho dù lúc này anh ta đã cố gắng hết sức kiềm chế, nhưng rõ ràng không thể che giấu hoàn toàn cảm xúc của mình.
Anh ta không ngờ anh ta đã hạ mình để tỏ tình với Bùi Vũ Ninh, vậy mà Bùi Vũ Ninh còn không đồng ý trở về với anh ta.
Thái độ vừa rồi của Bùi Vũ Ninh như đánh thẳng vào mặt anh ta, khiến anh ta khó xử.
Cộng thêm lời nói của Sở Bách Hà, đáy mắt Miêu Ngôn có chút âm ngoan.
“Ninh nhi, em có thể nói cho đàn chị biết rốt cuộc em còn chuyện quan trọng gì chưa làm không?” Sở Bách Hà không muốn dừng lại, nên cố ý hỏi lại.
Bùi Vũ Ninh cứ nói là có chuyện cần giải quyết nhưng lại không nói là chuyện gì, thật ra Sở Bách Hà cũng rất tò mò, đương nhiên Sở Bách Hà cũng cố ý hỏi giúp Miêu Ngôn.
Sở Bách Hà biết cho dù Bùi Vũ Ninh có trả lời câu hỏi của cô ta hay không, thì trong lòng Miêu Ngôn cũng sẽ vô cùng khó chịu.
Sở Bách Hà cũng cố ý nhấn mạnh bốn chữ vô cùng quan trọng.
Sở Bách Hà luôn là người am hiểu việc chỉnh người nhất.
“Em…” Khóe môi Bùi Vũ Ninh khẽ mở, cô lại liếc nhìn Miêu Ngôn: “Em thật sự có chuyện…”
Bùi Vũ Ninh vẫn không nói đó là chuyện gì, lời hưa hẹn như vậy thật sự rất khó nói với người khác.
“Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Chị càng ngày càng tò mò rồi đó.” Sở Bách Hà vốn đã rất tò mò rồi, nếu vấn đề này đã được khơi mào, mà Sở Bách Hà lại không nhận được câu trả lời, vì vậy cô ta chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng.
“Để chị đoán xem, có liên quan đến anh Phó phải không!!” Sở Bách Hà biết Bùi Vũ Ninh sẽ không dễ dàng nói ra, vì vậy cô ta dùng biện pháp khác, đương nhiên, cô ta làm như vậy cũng muốn chọc giận Miêu Ngôn.
Vừa rồi, khi Miêu Ngôn nói dối Bùi Vũ Ninh, Sở Bách Hà thực sự rất chán ghét, vì vậy đối với Miêu Ngôn, cô ta tuyệt đối sẽ không nể mặt.
Khóe môi Bùi Vũ Ninh mím chặt, không trả lời.
Đôi khi không trả lời cũng như ngầm thừa nhận, tức là việc Bùi Vũ Ninh từ chối trở về với Miêu Ngôn thực sự có liên quan đến anh Phó.
Sở Bách Hà đưa mắt nhìn Miêu Ngôn, không ngoài dự liệu, cô ta thấy sắc mặt của Miêu Ngôn trở nên khó coi hơn, thậm chí cô ta còn nhìn thấy trong mắt Miêu Ngôn hiện lên một tia hung ác.
“Bị chị đoán trúng rồi, quả thật có chuyện liên quan đến anh Phó.” Sở Bách Hà cười như hồ ly tinh.
“Chị nói mà, mấy ngày nay em ăn chung đi chung với anh Phó. Cho dù làm chuyện gì, hai người cũng sẽ ở cùng nhau, giống như đứa trẻ sơ sinh dính nhau…” Sở Bách Hà không ngại làm lớn chuyện, mà ngược lại, cô ta cảm thấy càng lớn chuyện càng tốt, nếu như bây giờ Bùi Vũ Ninh có thể nhìn thấy bộ mặt thật của Miêu Ngôn thì quá tốt rồi.
Sở Bách Hà rất tức giận khi nhìn thấy Miêu Ngôn, cô ta sắp không thể nhịn được nữa, vì vậy mới cố tình thêm dầu vào lửa.
Cô ta cố ý chọc giận Miêu Ngôn, cô ta chỉ muốn xem Miêu Ngôn sẽ làm gì khi tức giận …
Phải nói rằng Sở Bách Hà muốn điên rồi.
Ánh mắt Sở Bách Hà hiển nhiên có chút hưng phấn, chờ đợi xem kịch vui!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.