Ánh mắt Bùi Vũ Ninh chợt lóe, đôi mắt lại nhìn chằm chằm Miêu Ngôn, thậm chí không chớp mắt dù chỉ một giây, dường như cô sợ bỏ lỡ câu trả lời của Miêu Ngôn.
Miêu Ngôn dời mắt nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, con ngươi hơi tối lại: “Vị này chính là…”
Hiển nhiên anh ta không ngờ rằng sẽ có người chất vấn mình thẳng thừng như vậy, lời nói vừa rồi của Sở Bách Hà cũng không trực tiếp đến mức ấy.
Cô chất vấn thẳng thắn như vậy, anh ta muốn chuyển chủ đề cũng khó.
Chỉ là người phụ nữ này là ai, dựa vào cái gì mà dám chất vấn anh ta như vậy?
Trước đây Miêu Ngôn từng gặp Hàn Nhã Thanh ở nước M, nhưng lúc ấy Hàn Nhã Thanh không ngụy trang, còn bây giờ Hàn Nhã Thanh ngụy trang cho nên Miêu Ngôn không nhận ra cô.
“Hàn Nhã Thanh.” Hàn Nhã Thanh nhìn Miêu Ngôn, trả lời rõ từng chữ, thong thả lại cực kỳ rõ ràng.
Miêu Ngôn rõ ràng hơi sửng sốt, đôi mắt hiện lên vài phần kinh ngạc: “Thì ra cô là Hàn Nhã Thanh.”
Trên mặt Miêu Ngôn lập tức hiện lên ý cười: “Cô ngụy trang thành như vậy, tôi hoàn toàn không nhận ra cô, trước kia chúng ta từng gặp mặt, tuy nhiên đấy đã là chuyện của hai năm trước, không gặp hai năm…”
“Anh Miêu, giữa tôi và anh không có chuyện gì để tán gẫu, cho nên mời anh trả lời câu hỏi của tôi.” Hàn Nhã Thanh là người thông minh, sao cô có thể không biết Miêu Ngôn đang cố ý nói sang chuyện khác.
Cố ý muốn dời đi câu hỏi của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866981/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.