Nhưng quản gia Trọng hiểu rõ thành chủ nhà mình, xưa nay thành chủ nhà mình không bao giờ nói lời vô nghĩa.
“Những cô gái trẻ tuổi đều thích náo nhiệt, có lẽ cô ấy chỉ muốn quen thêm vài người bạn mà thôi.” Ánh mắt quản gia Trọng lóe lên, bất giác giải thích một câu. Sau khi điều tra được một số tư liệu liên quan tới Trình Nhu Nhu, trong lòng ông ta ít nhiều có chút thông cảm với Trình Nhu Nhu. Hơn nữa, tài liệu tra được không hề có sơ hở nào, nên trong lòng ông ta thật có chút dao động, có dao động thì tất nhiên sẽ theo bản năng che chở.
Khóe môi Trương Minh Hoàng hơi nhếch lên, nhìn như đang cười, nhưng lại khiến người ta không cảm nhận được ý cười.
“Thành chủ, ông cảm thấy có chỗ nào không đúng sao?” Cuối cùng quản gia Trọng vẫn không kìm được hỏi thêm một câu.
“Trên các bữa tiệc làm sao mà kết giao được bạn bè chân chính, hơn nữa, cô ta cũng không phải vì kết bạn, mỗi lần xuất hiện trên bữa tiệc, thái độ của cô ta đều không phải đi kết bạn.” Trương Minh Hoàng lần nữa ngừng động tác vẽ tranh, quay mặt nhìn về phía quản gia Trọng, hiếm khi giải thích nhiều như vậy.
“Ý của thành chủ là?” Quản gia Trọng ngẩn người, đôi mắt khẽ chớp. Dù quản gia Trọng hỏi như vậy, nhưng trong lòng đã có đáp án, dù sao ông ta cũng là quản gia toàn năng của Quỷ Vực Chi Thành. Dù ông ta nhất thời bị tình cảm che mắt, nhưng cũng không hồ đồ đến mức không thấy rõ tình huống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866949/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.