“Chắc chắn không được, chị đoán chắc anh ấy đang chạy lại đây.” Hàn Nhã Thanh rất hiểu Dương Tầm Chiêu, câu nói cuối cùng khi nãy là cô cố ý nói cho Dương Tầm Chiêu nghe, cô tin chắc sau khi Dương Tầm Chiêu nghe được câu nói đó chắc chắn sẽ chạy đến.
Mà chỉ cần Dương Tầm Chiêu chạy đến chắc chắn có thể nhìn thấy bé Hạo, đến lúc đó tất cả hiểu lầm đều sẽ được xóa bỏ, đương nhiên hai cha con này cũng có thể gặp mặt nhau một cách thẳng thắn.
Bé Hạo cũng đã quậy đủ rồi, chuyện này cũng nên kết thúc.
Nhưng bây giờ lại để bé Hạo biết Dương Tầm Chiêu nói cậu bé là trai bao, mà bé Hạo rõ ràng đang rất tức giận, cho nên chỉ sợ bé Hạo sẽ không chịu nhận Dương Tầm Chiêu một cách dễ dàng rồi.
Nhưng Dương Tầm Chiêu chắc chắn đã chạy đến, chỉ cần Dương Tầm Chiêu chạy đến đây, gặp được Đường Minh Hạo, có một số việc phải gặp mặt mới dễ giải quyết.
Đường Minh Hạo nghe Hàn Nhã Thanh nói thế, lập tức thay đổi sắc mặt: “Con không muốn nhận ông ấy, ông ấy có đến con cũng sẽ không gặp, ông ấy mắng con là trai bao, con không thèm nhận ông ấy đâu.”
Quả nhiên, bạn nhỏ Đường Minh Hạo có phản ứng rất kịch liệt.
“Bé Hạo, đó là ba ruột của con, hai người cuối cùng cũng phải nhận nhau thôi.” Hàn Nhã Thanh khẽ thở dài, cô cũng có hơi sốt ruột, nhưng cô biết cũng thể ép bé Hạo được.
Từ nhỏ bé Hạo đã không có ba ở bên, cậu bé vô cùng ngoan ngoãn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866943/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.