Chương trước
Chương sau
“Đúng vậy, Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đúng là chưa lấy vợ, nhưng điều đó cũng chẳng ảnh hưởng đến việc ông ta có con.” Khóe môi Sở Bách Hà rõ ràng cong lên khi cô nói câu này: “Đàn ông chẳng phải thứ gì tốt đẹp đâu mà.”
“Ý chị là sao?” Hàn Nhã Thanh nghe thấy ý tứ rõ ràng trong lời nói của Sở Bách Hà, hơn nữa ý này của Sở Bách Hà là đang có thành kiến rất lớn với Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?
Khi đó Mộ Dung Tri vô cùng ngưỡng mộ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, không ngừng nói những điều tốt đẹp về Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành mà?
Người có thể khiến Mộ Dung Tri ngưỡng mộ có lẽ sẽ không tệ như thế chứ?
“Em chưa nghe nói sao? Gần đây Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đã tìm lại được con gái của mình, Quỷ Vực Chi Thành đã nhận lại một công chúa, chuyện này đã gây tiếng vang lớn đấy, lần này vì một công chúa, Quỷ Vực Chi Thành có thể sẽ công bố cực kỳ khoa trương, hoàn toàn không giống với tác phong khiêm tốn của Quỷ Vực Chi Thành ngày trước, có thể thấy Thành chủ coi trọng đứa con gái này thế nào, nhưng chỉ nghe nói nhận lại con gái chứ không nói gì đến mẹ của nó, chắc hẳn là một đứa con ngoài giá thú rồi, vậy nên mới nói, đàn ông chẳng phải thứ gì tốt đẹp đâu.”
“Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành có con gái ngoài giá thú?” Nghe Sở Bách Hà nói, Hàn Nhã Thanh hơi nhướng mày: “Em nhớ lúc trước Mộ Dung Tri có nói Thành chủ này có người yêu sâu đậm, nói không chừng đứa con gái này là do người đó sinh ra thì sao?”
“Ai biết được, nhưng dù sao thì lần này chuyện Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành nhận lại con gái cũng là chuyện rất lớn, như muốn cho cả thiên hạ biết vậy, hơn nữa gần đây Quỷ Vực Chi Thành còn không ngừng cho cô công chúa này ra mặt ở mọi người, cũng không biết rốt cuộc là có ý gì?”
Sở Bách Hà hơi dừng lại, sau đó khẽ thở dài: “Chị đã nhìn thấy vị công chúa này một lần rồi, thực sự mà nói, chị không thích cô ta lắm, cô quá được cưng chiều, còn quá làm màu, quá giả tạo, có cảm giác như bạch liên hoa vậy.”
“Nhưng dù sao người ta cũng là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, lần này Quỷ Vực Chi Thành lại trịnh trọng nhận công chúa, cũng muốn cho tất cả mọi người trong thiên hạ biết, có thể thấy được cô công chúa này được Thành chủ cưng chiều thế nào, cho nên đương nhiên cũng không có ai dám động vào công chúa đâu.”
“Cô ta gây chuyện với chị à?” Hàn Nhã Thanh khẽ đảo mắt nhìn Sở Bách Hà, cô hiểu Sở Bách Hà, nếu công chúa không động vào Sở Bách Hà thì chắc hẳn cô ấy sẽ không có thành kiến với vị công chúa này đâu.
“Cũng không phải là chuyện gì lớn, chỉ là hơi giả tạo, chị nhìn không quen, lúc đó cô ta va vào chị, làm đổ rượu của chị, vốn dĩ cũng không phải chuyện gì to tát, xin lỗi một câu là xong thôi, nhưng cô ta không những không xin lỗi, mà còn giả vờ vô tội, giả vờ đáng thương.” Khóe môi Sở Bách Hà hơi cong lên: “Chị cũng chả thèm tính toàn với cô ta.”
“Em cũng từng nghe Mộ Dung Tri nói Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành này lợi hại đến mức nào, mỗi lần Mộ Dung Tri nhắc đến vị Thành chủ, anh ấy đều bày ra dáng vẻ rất ngưỡng mộ, em không nghĩ rằng con gái của Thành chủ lại như vậy, người ta nói hổ phụ sinh hổ tử, xem ra cũng không hẳn là như vậy.” Sở Bách Hà không thèm tính toán, nhưng trong lòng vẫn có chút thành kiến, vốn dĩ cô không phải loại người tùy tiện ức hiếp người khác, lúc đó rõ ràng là công chúa Quỷ Vực Chi Thành va phải cô, còn giả vờ vô tội đáng thương, thực sự khiến cô chán ghét.
Khi đó cô đang ở cùng Đường Bách Khiêm, Đường Bách Khiêm khuyên cô nhẫn nhịn một chút, người kia là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, không thể động vào, cũng không động vào được.
Lúc đó cô cũng vì giữ thể diện cho Đường Bách Khiêm, cuối cùng mới không so đo.
“Đây là chuyện nhà người ta, không liên quan gì đến chúng ta, sau này chị và công chúa có lẽ cũng không gặp lại nhau nữa, đừng nghĩ nữa, chị cũng không thể chạy đến Quỷ Vực Chi Thành gây chuyện với công chúa nhà người ta mà phải không? ” Hàn Nhã Thanh vừa đùa vừa an ủi Sở Bách Hà.
“Ai nói sẽ không gặp lại? Mộ Dung Tri sẽ lập tức tiếp quản công ty nhà mình, Ngụy Khang không phải sẽ tổ chức tiệc lớn sao? Đến lúc đó, công chúa Quỷ Vực Chi Thành sẽ đến thôi.” Sở Bách Hà nghĩ đến chuyện này đã thấy buồn bực.
“Làm sao chị chắc chắn là cô công chúa này nhất định sẽ đi? Mộ Dung Tri mời người của Quỷ Vực Chi Thành đến sao?”
Hàn Nhã Thanh hơi ngạc nhiên, mặc dù Mộ Dung Tri rất ngưỡng mộ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, nhưng Ngụy Khang không có giao dịch làm ăn gì với Quỷ Vực Chi Thành, Mộ Dung Tri cũng không có giao tình gì với Quỷ Vực Chi Thành, theo lý mà nói không có khả năng anh sẽ mời người của Quỷ Vực Chi Thành chứ?
“Em không biết đúng không? Lần này người từ Quỷ Vực Chi Thành chủ động tham gia, mục đích chỉ để cho công chúa của họ lộ diện, đó chắc hẳn là chủ ý của công chúa, bởi vì Quỷ Vực Chi Thành trước giờ chưa từng làm như vậy, vị công chúa này chắc sợ rằng người khác không biết cô ta là ai.” Sở Bách Hà không nhịn được muốn vẽ lên một nụ cười lạnh.
“Cô ấy cố ý làm vậy sao?” Hàn Nhã Thanh lúc này có chút kinh ngạc, Quỷ Vực Chi Thành trước giờ luôn kín tiếng, bởi vì bản thân Quỷ Vực Chi Thành đã có thực lực rất mạnh, trước giờ Quỷ Vực Chi Thành luôn cao ngạo không qua lại vớ người ngoài.
Vị công chúa này lại làm ngược lại, có phải cô ta có ý đồ thì khác không?
“Có thể có ý đồ gì đặc biệt sao, cô ta vốn hư vinh, cô ta muốn khoe khoang, muốn thấy người khác ngưỡng mộ, nịnh nọt mình.” Sở Bách Hà tỏ vẻ khinh thường: “Loại phụ nữ đó là đáng khinh bỉ nhất.”
“Không phải thế chứ? Cô ấy là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, còn cần phải tìm người đến nịnh nọt mình sao?” Hàn Nhã Thanh chớp chớp mắt, cảm thấy câu nói của Sở Bách Hà có hơi khoa trương.
Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, bản thân ở địa vị cao như vậy, còn cần quan tâm đến chuyện này sao?
Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chính là một vị trí mà không ai chạm đến được, căn bản không cần phải làm thế!
“Thật mà, chị không ngoa chút nào đâu, lần trước chị đã tận mắt chứng kiến rồi, lúc đó cô ta đứng giữa một đám phụ nữ, cái đuôi của cô ấy chỉ muốn vểnh lên tận trời thôi.” Sở Bách Hà thấy Hàn Nhã Thanh không tin, liền nhanh chóng nói thêm một câu: “Em nhất định phải tham gia bữa tiệc của Ngụy Khang, đến lúc đó em chắc chắn sẽ gặp cô công chúa này, rồi em sẽ thấy.”
Hàn Nhã Thanh cười cười, không nói thêm gì nữa, cô thấy công chủ Quỷ Vực Chi Thành không liên quan gì đến cô, cho nên cô không có hứng thú gặp công chúa.
Tuy nhiên, lần này cô chắc chắn phải đến dự yến tiệc của Ngụy Khang, dù sao đây cũng là sự kiện quan trọng của Mộ Dung Tri để bắt đầu tiếp quản công ty.
“Phải rồi, em có một chuyện này, lúc trước cậu ba Dương đã xem mọi camera của Hồng Nguyệt Lâu để tìm Minh Hạo, nhưng không phát hiện ra bé cưng Minh Hạo, thằng bé nói nó không cố ý trốn tầm nhìn của camera ở Hồng Nguyệt Lâu, em nói xem có phải có người đứng sau gây chuyện không?” Sở Bách Hà nói đến chuyện camera liền thuận miệng nói với Hàn Nhã Thanh: “Chuyện này chị đã nói với Mộ Dung Tri rồi, anh ấy nói anh ấy sẽ điều tra xem, nhưng gần đây Mộ Dung Tri bận việc ở công ty, sợ là bận quá không làm được, chị đang nghĩ có nên bảo cậu ba Dương điều tra xem có chuyện gì không.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.