Nhưng nghe giọng điệu thì Dương Tầm Chiêu còn chưa biết chuyện này?
Dương Tầm Chiêu đã thanh toán tiền giúp Đường Minh Hạo, chẳng lẽ còn không biết thằng bé là con anh?
Như vậy Dương Tầm Chiêu còn chưa gặp Minh Hạo sao?
Cô tin với sự thông minh của Dương Tầm Chiêu, nếu bây giờ gặp lại Đường Minh Hạo, anh nhất định sẽ hiểu rõ chuyện này.
Mà nghe giọng điệu của Dương Tầm Chiêu hiển nhiên còn chưa biết thân phận của Đường Minh Hạo!
Cho nên hai ba con này còn chưa chính thức gặp nhau?!
Cho nên đến bây giờ Dương Tầm Chiêu vẫn không biết chuyện gì?!
Nếu anh đã không biết gì cả, vậy bây giờ anh gọi điện cho cô là có ý gì?
Hàn Nhã Thanh là người thông minh, chỉ nghĩ là hiểu ra, cậu ba Dương gọi cuộc điện thoại này chắc là cố ý muốn mách tội Đường Minh Hạo trước mặt cô.
Haizz, cậu ba Dương mách tội ai không mách, lại cứ thích nói xấu con trai cô.
Đương nhiên cũng là con trai anh.
Hàn Nhã Thanh hơi cong khóe môi, không nhịn được bật cười: “Không phải anh đã thanh toán hết rồi sao?”
Dương Tầm Chiêu: “…”
Anh bỗng cảm thấy lòng nghẹn lại, khiến anh thấy khó chịu, rất rất khó chịu.
Giọng điệu đương nhiên này của cô khiến anh tức muốn chết!
Sớm biết như vậy, vừa nãy anh đã không tính tiền cho rồi. Cứ để cho người của Hồng Nguyệt Lâu bắt thằng nhóc Đường Minh Hạo kia đi.
Để thằng nhóc Đường Minh Họa kia nếm thử thủ đoạn của Hồng Nguyệt Lâu.
Đúng, lúc trước anh nên làm như vậy, vì sao lại ngứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866936/chuong-1021.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.