Thành thiếu chủ dừng lại một chút, rồi liếc nhìn Dương Tâm Chiêu, nói tiếp: “Tôi là kẻ thù của Dương Tầm Chiêu, mà kẻ thù của kẻ thù là bạn, nên tôi tình nguyện giúp đỡ cô”
Cường nghe Thành thiếu chủ nhà mình nói thế thì khóe miệng giật mạnh, cho dù trong lòng anh ấy xem cậu ba Dương là kẻ thù, cũng đừng nói thẳng trước mặt người ta như thế chứ?
Anh cảm thấy Thành thiếu chủ nhà mình là rảnh rỗi kiếm chuyện, tự tìm đường chết.
Mấy người khác nghe Thành thiếu chủ nói thế cũng đồng loạt sửng sốt, mặc dù lúc nấy anh Mặc ở phòng bao số 10 đã thể hiện rõ ý đồ nhắm vào cậu ba Dương, nhưng không ngờ anh ta lại nói thẳng rằng cậu ba Dương là kẻ thù của mình?
Rõ ràng anh ta đang khiêu khích cậu ba Dương!
Rốt cuộc anh Mặc này có lai lịch gì? Mà dám thách thức cậu ba Dương trước mặt mọi người thế này?
Sở Bách Hà cũng hơi ngạc nhiên, cô nhìn người đàn ông điển trai trước mặt, ánh mắt nhanh chóng lóe lên, chẳng lẽ đầu óc.
người này có vấn đề?
“Anh bị bệnh à?” Sở Bách Hà thầm nghĩ thế, rồi không khỏi bật thốt, cô thật sự cảm thấy người đàn ông này bị bệnh.
“Tôi không bị bệnh, mà tôi chỉ muốn giúp cô Sở và Đường Minh Hạo kia” Thành thiếu chủ không hề nổi giận, mà ngược lại còn cười rất xán lạn, chói mắt.
“Dương Tâm Chiêu nhỏ nhen, không muốn trả tiền giúp cô, thì để tôi trả, chúng ta kết bạn với nhau” Thành thiếu chủ thẳng thắn bôi nhọ cậu ba Dương trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866931/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.