“Thành thiếu chủ, nếu anh đã định giá xong, thì lần này để tôi đấu giá thay anh, lên đến 4500 tỷ tôi sẽ dừng lại.” A Cường cảm thấy lời nói của Thành thiếu chủ lúc này rất hợp lý 4500 tỷ không phải là con số quá mạo hiểm, còn có thể thắng được Dương Tầm Chiêu.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không để Thành thiếu chủ bấm chuông nữa, bởi vì anh ta biết nếu để Thành thiếu chủ bấm chuông, đến lúc đó nhất định anh ta sẽ không dừng lại.
“Không được, tôi muốn đích thân bấm chuông.” Thành thiếu chủ trừng mắt nhìn A Cường, chuyện hay ho như vậy đương nhiên anh ta muốn đích thân làm.
anh ta muốn loại cảm giác đó, loại cảm giác vô cùng kích thích, lại vô cùng sảng khoái.
Thành thiếu chủ ôm cái chuông vào lòng.
Môi của A Cường nhếch lên vài cái, sau đó khẽ thở dài, A Cường gần như có thể đoán được kết quả cuối cùng, chủ ý của Thành thiếu chủ rất hay, nhưng đến lúc đó nhất định sẽ không làm được.
Trong tình huống đó Thành thiếu chủ thật sự khó kiểm soát được bản thân.
A Cường nghĩ còn có một nguyên nhân lớn nữa khiến anh ta không tự chủ được bản thân, đó là anh ta không bao giờ thiếu tiền, 3000 tỷ hay 6000 tỷ đối với anh ta mà nói cũng giống như 1, 2 ngàn trong mắt người thường.
Trong phòng số 9, Dương Tầm Chiêu đang nhìn cái chuông.
Cố Ngũ hiểu rõ con người của Dương Tầm Chiêu, cộng với ánh mắt này của anh ta, Cố Ngũ hiểu được ý muốn của anh ta..
Cố Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866915/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.