Người đàn ông không hề có ý định buông tha cho cô ấy, anh ta cảm thấy có những chuyện nên nói rõ ràng.
Nét mặt của Bùi Vũ Ninh thay đổi vài lần trong phút chốc, câu hỏi này liệu cô ấy có thể không trả lời không?
Cô ấy không muốn trả lời, càng không muốn nhắc lại chuyện ấy.
“Sao vậy? Cô đừng nói là cô quên rồi nhé?” Khóe môi của người đàn ông cong lên tạo thành hình cánh cung làm gia tăng sự quyến rũ, giọng nói trầm ấm dường như mang đến sự cám dỗ khó cưỡng.
Môi của Bùi Vũ Ninh mím chặt lại, không nói chuyện, cô ấy thực sự không nhắc lại chuyện ấy.
“Có cần tôi nhắc lại cho cô nhớ không.” Người đàn ông áp sát người, mặt của anh ta dường như sắp chạm vào mặt của cô ấy.
Vì mặt áp sát như vậy nên Bùi Vũ Ninh không nhìn thấy rõ mặt của anh ấy, nhưng cái cảm giác nghẹt thở ngại ngùng ấy lại vô cùng rõ ràng.
“Tôi thừa nhận lần đó là lỗi của tôi, nhưng tôi không hề cố ý, tôi xin lỗi.” Bùi Vũ Ninh hít thở một hơi thật sâu, cố gắng khiến cho bản thân bình tĩnh.
“Xin lỗi? Xin lỗi có ích gì?” Tuy người đàn ông ở sát cô ấy, nhưng không hề đụng trúng cổ, chỉ có điều nhìn thấy bờ môi đỏ mọng, đôi mắt sâu thẳm của anh ta có chút đờ đẫn.
“Tôi, tôi có thể bồi thường cho anh.” Bùi Vũ Ninh đuối lý, cho nên không thể nổi nóng, đây là lý do cô ấy sợ anh ấy.
“Bồi thường như thế nào?” Khóe môi người đàn ông càng cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866850/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.