Chương trước
Chương sau
“Sẽ có ảnh hưởng gì đối với tôi?” Khóe môi khẽ nhếch của Thành thiếu chủ mang máng có vài phần cong cười khẽ, anh ta lại nhìn sang Bùi Doanh, như có thêm vài phần hứng thú.
“Nếu Thành chủ tìm được con gái của mình về, chuyện của Qủy Vực Chi Thành chắc chắn sẽ giao cho con gái của mình quản lý, đến lúc đó chỉ e Thành thiếu chủ…” Lời của Bùi Doanh còn chưa nói xong, nhưng ý đó đã quá rõ ràng.
“Ý của cô là, tôi cần phải sợ một người phụ nữ?” Thành thiếu chủ khẽ cười ra tiếng, tiếng cười tà mị, nghe như có mang theo một sự lôi cuốn kỳ lạ.
Người đàn ông như vậy đối với bất kỳ một người phụ nữ nào mà nói thì cũng đều là một loại độc, chỉ cần anh ta muốn thì bất kỳ người phụ nữ nào cũng không thể thoát khỏi sự mê hoặc của anh ta.
Bùi Doanh lại ngây người, cô ta nhìn nụ cười nơi khóe miệng của anh ta, nhất thời ngẩn ngơ, hoàn toàn không thể hồi thần lại được.
Thành thiếu chủ nhìn thấy Bùi Doanh nhìn thẳng vào anh ta, bộ dạng hoa si, đáy mắt anh ta lóe qua một ý lạnh, nhưng trên mặt không có biểu hiện ra một chút nào.
Mục đích của người phụ nữ này quả nhiên như anh ta đoán, chỉ là không biết cô ta có chủ ý gì?
“Cô ngây ngốc gì vậy? Mau nói chính sự đi.” Trịnh Hùng nhìn thấy bộ dạng ngây ngốc nhìn Thành thiếu chủ mà không nói gì của Bùi Doanh, trên mặt rõ ràng có thêm vài phần tức giận, người phụ nữ này hoa si gì vậy chứ?
Bất kể thế nào, cô ta cũng là người phụ nữ của anh ta, vậy mà bây giờ cô ta lại hoa si với Thành thiếu chủ ở ngay trước mặt anh ta? Người phụ nữ này thật đáng đánh đòn, đợi về rồi dạy dỗ cô ta đàng hoàng mới được.
“Nếu con gái của Thành chủ thật sự là Đường Thấm Nhi, thì với năng lực của Đường Thấm Nhi, Thành thiếu chủ chỉ e là không thể không phòng, không thể không lo lắng.” Cậu nói này Bùi Doanh không phải là đe dọa, cô ta hận Hàn Nhã Thanh, nhưng cũng biết rõ năng lực của Hàn Nhã Thanh.
“Vậy sao? Lợi hại như vậy à?” Khóe mày Thành thiếu chủ khẽ nhướng lên, anh ta đã cho người điều tra một chút, nghe nói cô chủ Đường đó là chuyên gia tâm lý học tội phạm gì đó.
Ừm, nghe cũng rất đáng sợ à nha!!
Còn có tác dụng gì hay không? Thì anh ta phải nhìn thấy rồi mới biết được.
“Vụ án trong tay Đường Vân Thành đã đè xuống mấy năm không có ai phá được, mà Đường Thấm Nhi chỉ dùng chưa tới bốn ngày đã phá được rồi, lần trước chuyện của Đường Lăng, kế hoạch của chúng ta có thể nói là không có chút sơ hở nào, nhưng bị Đường Thấm Nhi phá tại chỗ rồi.” Bùi Doanh hít sâu một hơi, mấy cái này đều là Hàn Nhã Thanh làm, cô ta đố kỵ chết đi được, nhưng bây giờ không thể không nói ra.
“Lúc trước khi Đường Thấm Nhi ở nước M, cũng tiếp nhận không ít vụ án, chưa một lần thất bại.” Bùi Doanh ngừng lại một hồi, rồi lại tiếp một câu, liên quan đến những vụ án Hàn Nhã Thanh đã nhận qua ở nước M, cô ta không rõ cho lắm.
Cô ta tuy có thể lợi dụng sức mạnh của Qủy Vực Chi Thành để đi tra một số chuyện, nhưng cũng chỉ giới hạn ở bên thành phố A thôi, bên nước M không tra được nhiều lắm.
“Lợi hại như vậy à?” Khóe mày Thành thiếu chủ nhướng lên, cái sự mê hoặc đó càng thêm sinh động: “Cũng thật khiến người ta bất ngờ.”
Ừm, rất khiến người ta bất ngờ, anh ta cũng mới nhận được tin tức, cho nên vẫn chưa tra được nhiều chuyện về cô chủ nhà họ Đường này cho lắm.
Không ngờ sự tích của cô chủ cả nhà họ Đường này lại đặc sắc như vậy?
Khá thú vị đó.
“Phải, cái tôi nói là vẫn còn ít chứ chưa nhiều, cho nên năng lực của Đường Thấm Nhi không thể xem nhẹ được, Thành thiếu chủ không thể không phòng.” Bùi Doanh tưởng Thành thiếu chủ bắt đầu xao động rồi, lại nhanh chóng bổ sung một câu.
“Nếu đã lợi hại như vậy…” âm của Thành thiếu chủ chậm rãi truyền tới, lời nói lại ngừng lại một hồi, mi tâm anh ta nhíu chặt lại, như đang suy nghĩ gì đó.
Bùi Doanh nhìn bộ dạng của anh ta, trái tim thót lên dữ dội, có chút lo lắng, nhưng nhiều hơn là sự kích động, cô ta tin đối diện với quyền lực, Thành thiếu chủ chắc chắn sẽ suy nghĩ kỹ cho bản thân mình.
“Nếu đã lợi hại như vậy, vậy tôi sẽ lấy.” Khóe môi khẽ cong của Thành thiếu chủ từ từ nở ra một ý cười, cuối cùng cũng nói hết.
Bùi Doanh: “….”
Cô ta có làm sao cũng không ngờ được Thành thiếu chủ sẽ nói ra lời như vậy.
Cô ta tưởng Thành thiếu chủ sẽ nhân lúc Lương vẫn chưa xác nhận mà nghĩ cách diệt trừ Đường Thấm Nhi, đương nhiên, nếu như vị Thành thiếu chủ này đủ thông minh, thì đương nhiên sẽ tìm ra một người thay thế Đường Thấm Nhi.
Kế hoạch như vậy mới là hoàn mỹ nhất, cũng là phù hợp với kế hoạch của cô ta.
Nhưng cô ta không ngờ vị Thành thiếu chủ này lại ra bài không theo quy tắc trò chơi như vậy.
Trịnh Hùng lúc này không dám nói chuyện, đương nhiên, anh ta cũng không biết nên nói gì nữa.
“Thành thiếu chủ, Đường Thấm Nhi có người mình thích rồi.” Bùi Doanh hít sâu một hơi, cật lực mà đè nén sự phẫn nộ và đố kỵ trong lòng xuống, tại sao? Tại sao chuyện tốt gì cũng để cho Hàn Nhã Thanh chiếm hết vậy.
Vị Thành thiếu chủ đẹp trai đến độ không thể đẹp trai hơn được nữa này, vừa mở miệng lại nói muốn lấy Hàn Nhã Thanh?
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà tất cả mọi người đều thích Hàn Nhã Thanh?
“Vậy thì càng thú vị hơn nữa rồi.” Nghe thấy lời của Bùi Doanh, trên mặt Thành thiếu chủ càng có thêm mấy phần cười, có cạnh tranh thì mới thú vị.
“Thành thiếu chủ, người Đường Thấm Nhi thích là Dương Tầm Chiêu, hơn nữa Đường Thấm Nhi đã từng kết hôn với Dương Tầm Chiêu, sau này tuy bọn họ đã ly hôn, nhưng bây giờ lại ở bên nhau rồi, đang định lĩnh giấy kết hôn lần nữa.” Bùi Doanh cũng có thể hiểu tâm tư của vị Thành thiếu chủ này, anh ta ngông cuồng mà lại tự tin, đương nhiên không tin mình sẽ thua người khác, nhưng nếu như người này đổi lại là Dương Tầm Chiêu, nếu như Dương Tầm Chiêu và Đường Thấm Nhi là yêu nhau thì cô ta không tin vị Thành thiếu chủ này sẽ không lo lắng.
“Con người Đường Thấm Nhi này rất có chủ kiến, chuyện cô ta đã nhận định thì tuyệt đối sẽ không thay đổi, hơn nữa cô ta cũng tuyệt đối sẽ kháng được bất kỳ sự cám dỗ nào, Thành thiếu chủ tuy rất ưu tú, nhưng rất khó làm rung động Đường Thấm Nhi.” Điều Bùi Doanh nói là sự thật, cô ta đích thực rất hiểu Hàn Nhã Thanh.
Mấy năm nay, cô ta lợi dụng sức mạnh của Qủy Vực Chi Thành tra ra rất nhiều chuyện liên quan đến Hàn Nhã Thanh, nhưng mà, sau khi hai bảo bối về thành phố A, nhà họ Đường giấu rất nghiêm, cho nên Bùi Doanh không tra ra được.
Cô ta biết Đường Thấm Nhi chính là Hàn Nhã Thanh, cho nên biết chuyện Dương Tầm Chiêu đã từng kết hôn với Đường Thấm Nhi.
Khóe môi Thành thiếu chủ mím lại, ở nơi sâu thẳm của đôi con ngươi có thêm vài phần hứng thú, nghe có vẻ con gái của ông già khá là thú vị đó.
“Thành thiếu chủ, Đường Thấm Nhi không thể rời khỏi Dương Tầm Chiêu được.” Thấy Thành thiếu chủ không nói gì, Bùi Doanh lại nhanh chóng bổ sung một câu, đối với điểm này, Bùi Doanh thực ra không chắc chắn lắm, dù sao thì vị Thành thiếu chủ ở trước mắt này thật sự là quá ưu tú rồi.
Nếu như vị Thành thiếu chủ này thật sự theo đuổi Đường Thấm Nhi, Đường Thấm Nhi thật sự có thể kháng cự sự cám dỗ từ vị Thành thiếu chủ này sao?
Đối với điểm này, Bùi Doanh thật sự không thể chắc chắn được.
Cô ta cảm thấy bất kỳ người phụ nữ nào gặp vị Thành thiếu chủ này, chỉ e đều sẽ bị mê hoặc.
Nhưng mà, suy nghĩ trong lòng này của cô ta, chắc chắn là không thể nói với Thành thiếu chủ được rồi.
“Vậy thì giết.” Đôi con ngươi của Thành thiếu chủ khẽ đảo, nhìn Bùi Doanh một cái, đột nhiên tuôn ra một câu như vậy.
“Giết? Giết Đường Thấm Nhi?” Bùi Doanh sững sờ, trong lòng được một phen kích động, nếu như Thành thiếu chủ có thể giúp cô ta giết Hàn Nhã Thanh, thì thật đúng là không còn gì tốt hơn nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.